ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 23

Có lẽ sau tất cả, anh nên để họ giết mình. Vậy mà bằng cách nào đó anh

thấy mình vẫn đang sống. Lại thêm một năm, thêm một mùa hè, thêm một
lần bị ngắt liên lạc.

Đấu tranh sinh tồn là tất cả những gì mà Zarek biết. Anh nuốt khan khi

nhớ đến New Orleans.Anh yêu cái thành phố ấy làm sao. Sự chuyển động.
Sự ấm áp. Sự pha trộn của những mùi hương lạ, hình ảnh và âm thanh. Anh
tự hỏi những người sống ở đấy có nhận ra họ may mắn đến nhường nào
không. Họ thật may mắn khi có được đặc quyền sống trong một thành phố
tuyệt như vậy.

Nhưng nó đã là quá khứ rồi, anh đã làm mọi thứ trở nên tệ hại đến nỗi cả

Artemis lẫn Acheron sẽ không cho anh bất cứ cơ hội nào trở lại khu vực
đông dân nơi mà anh có thể tiếp xúc với những cộng đồng đông người.

Chỉ có anh và Alaska cho đến bất diệt. Những gì anh có thể hy vọng là

một cuộc đại bùng nổ dân số, nhưng khả năng bùng nổ dân số tại một nơi
có thời tiết khắc nghiệt như vậy thì cũng nhỏ như khả năng anh phép trấn
thủ tại Alaska vậy.

Với ý nghĩ đó trong tâm trí, anh lấy ra bộ thiết bị đi trong tuyết và mang

nó vào. Họ có lẽ sẽ đến nơi vào lúc rạng sáng và bầu trời có thể vẫn còn tối,
nhưng chẳng mấy chốc bình mình sẽ ló dạng. Vì vậy anh cần nhanh chóng
đến được căn nhà gỗ của mình trước khi mặt trời mọc.

Trong khi anh đang thoa Vaseline lên da và đã mặc vào người một chiếc

quần dài, áo len cổ cao màu đen cùng với chiếc áo Eskimo bằng da bò và
đôi ủng dùng cho mùa đông, anh có thể nhận thấy chiếc trực thăng đang từ
từ hạ cánh.

Trong cơn bốc đồng, Zarek kiểm tra kĩ lưỡng mấy món vũ khí nằm trong

chiếc túi vải len thô. Anh đã có ý thức mang theo nhiều loại dụng cụ khác
nhau từ rất lâu rồi. Alaska là một nơi khắc nghiệt đối với con người và mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.