ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 22

kéo dài đủ để cho anh di chuyển từ nơi căn nhà gỗ hoang sơ của mình đến
Fairbanks nơi việc kinh doanh còn lưu thông và anh có thể tiếp xúc với con
người.

Đối với vấn đề giao tiếp, cho đến khoảng một thế kỉ rưỡi nay vùng đất

này mới có người đến định cư và kể từ đó anh mới có người để liên lạc.

Trong hàng ngàn thế kỉ trước đó, anh đã sống cô độc tại nơi này mà

không có bất cứ một người nào sống gần anh. Chỉ thỉnh thoảng, anh bắt gặp
bóng dáng của những người bản địa sợ hãi khi nhìn thấy một người da trắng
cao to, lạ mặt có răng nanh sống trong một khu rừng xa xôi hẻo lánh. Chỉ
cần nhìn thấy chiều cao 2 mét và chiếc áo Eskimo bằng da bò của anh là họ
đã vội chạy nhanh hết mức có thể theo hướng ngược lại, thét toáng lên rằng
Iglaaq ( kẻ lạ mắt) muốn bắt họ. Mê tín dị đoan đến hết thuốc chữa, họ còn
dựng nên cả một truyền thuyết về anh.

Truyền thuyết ấy đã dẫn dắt một vài tên Daimon hiếm hoi đến thăm viến

vào mùa đông, những kẻ đã dấn thân vào khu rừng của anh để đối mặt với
Thợ săn đêm mất trí. Thật không may,bọn chúng lại có hứng thú trong việc
đánh nhau hơn là trò chuyện, vì vậy sự giao thiệp của anh cùng bọn chúng
thường rất ngắn ngủi. Dù sao một trận chiến kéo dài vài phút cũng làm dịu
bớt sự buồn tẻ và sau đó anh lại cô đơn một mình cùng băng tuyết và mấy
con gấu.

Và chúng còn không phải là người hóa gấu nữa.

Từ tính và điện tích của bắc cực quan khiến cho những chuyến mạo

hiểm đi xa về phía bắc của Người biến hình (Were-Hunters) gần như là
không thể. Bắc cực quan còn phá hỏng những thiết bị điện tử và các vệ tin
liên kết của anh, ngắt đứt việc liên lạc của anh theo chu kì hằng năm, vì vậy
dù đang sống trong thế giới hiện đại, anh vẫn cô độc một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.