ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 350

“Chỉ là một người phụ nữ đáng kính khác, muốn tìm một tên nô lệ.”

Hơi thở của Zarek phả vào cổ cô khi anh chơi đùa với một lọn tóc của cô

giữa những ngón tay chai sạn của mình. Sự dịu dàng trong hành động đó
không lọt qua kẽ mắt của cô.

“Bà ta tiếng lại gần cái lồng nơi anh đang lau chùi những cái bô.” Anh

nói. “Anh không dám nhìn bà ta và rồi anh nghe bà ta nói, ‘ Tôi muốn tên
này.’ Anh cho rằng ý bà ta là một trong những người đàn ông khác. Nhưng
khi họ đến chỗ anh, anh như chết lặng.”

Astrid mỉm cười buồn bã. “Bà ta nhận ra một thứ tốt đẹp khi bà ta nhìn

thấy nó.”

“Không.” Anh gay gắt nói. “Bà ta muốn một tên hầu báo động bà ta và

tình nhân của bà bất kỳ lúc nào chồng bà ta đột ngột trở về nhà. Bà ta muốn
một tên nô lệ trung thành với bà ta. Một kẻ nợ bà ta mọi thứ. Anh là sinh
vật bẩn thỉu nhất ở đó và bà ta chưa bao giờ thất bại trong việc nhắc nhở
anh về chuyện đó. Chỉ cần một từ thôi và bà ta sẽ tống khứ anh về lại địa
ngục của mình.”

Rồi anh nhích người ra khỏi cô.

Cô vươn tay ra chỉ để tìm thấy anh đang ngồi cạnh mình. “Bà ta có làm

vậy không anh?”

“ Không. Bà ta giữ anh ngay cả khi chồng bà ta giận dữ trước sự hiện

diện của anh. Ông ta không thể chịu nổi bóng dáng của anh. Anh là một kẻ
đáng ghê tởm. Tật nguyền. Nửa mù. Người anh chằng chịt sẹo đến nỗi trẻ
con thường khóc ré lên mỗi khi chúng nhìn thấy anh. Phụ nữ sẽ thở dốc và
che mặt lại, rồi nhanh chóng tránh khỏi đường anh đi như thể tình trạng của
anh có thể lây sang họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.