ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 101

Tưởng Nam thấy tôi nhận lời, bèn mỉm cười. Tôi bất giác sững người,

cảm thấy Tưởng Nam khi mỉm cười cũng có vài phần giống Bạch Lâm.

Cùng Tưởng Nam rời khỏi công ty, chị lái xe đưa tôi ra đường lớn.

Thượng Hải quả thật rất phồn hoa, về điểm này thì ban ngày hay ban đêm
đều có thể cảm nhận thấu triệt. Tâm trạng Tưởng Nam có vẻ rất tốt, chị ta
bật CD trên xe. Tiếng nhạc vang lên, là bản “Yesterday” của The Beatles,
tôi bất giác ngẩn ra, không kìm được hỏi: “Phó giám đốc Tưởng, hóa ra chị
cũng thích nghe nhạc The Beatles à?”.

Tưởng Nam không trả lời, ánh mắt vẫn hướng về phía trước, vừa như

đang nhìn đường, vừa như đang nghĩ ngợi điều gì.

Xe chạy thẳng theo đường lớn, khoảng ba mươi phút sau thì dừng lại.

Tôi nhìn ra bên ngoài, lòng thoáng chút kinh ngạc. Chiếc xe đỗ trước cổng
một nhà trẻ!

Còn đang ngạc nhiên đã thấy Tưởng Nam ra hiệu cho tôi xuống xe, rồi

chị ta cũng bước xuống. Lòng tôi đầy nghi hoặc, thầm nhủ: Tưởng Nam dẫn
tôi tới nhà trẻ làm gì? Tôi đã quá tuổi rồi mà!

“Ha ha”. Tưởng Nam nhìn vẻ mặt kinh ngạc của tôi bật cười, nói: “Tiểu

Triệu, hôm nay tôi giới thiệu với cậu một người bạn nhỏ”. Tôi chột dạ, thầm
nghĩ: Người bạn nhỏ nào, lẽ nào là con của Tưởng Nam? Không phải chứ,
bảo vệ khu nhà chị ta ở rõ ràng gọi chị ta là cô Tưởng cơ mà.

Tôi ôm mối nghi vấn, cùng Tưởng Nam bước vào nhà trẻ. Người trong

nhà trẻ có vẻ đều biết Tưởng Nam, có người còn chào hỏi chị. Vào bên
trong, một người có vẻ là giáo viên trông thấy Tưởng Nam liền vội vàng
bước lại, cười hỏi: “Cô Tưởng, lại đến thăm Đá Nhỏ à?”. Tưởng Nam mỉm
cười gật đầu, hỏi: “Đá Nhỏ gần đây thế nào? Có ngoan ngoãn nghe lời
không? Học vẽ thế nào rồi? Cả tiếng Anh nữa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.