ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 104

Gã Cố Minh Hạo kia lại cười khẩy: “Cô là người thế nào hai chúng ta

trong lòng đều rõ cả! Hai năm nay mấy gã trai cô dụ dỗ còn ít ư?”. Đá Nhỏ
thấy bố mẹ cãi vã thì òa lên khóc. Tưởng Nam nói: “Tôi không thèm đôi co
với anh, nghĩ lại xem anh ăn nói kiểu gì trước mặt con thế hả?”.

Cố Minh Hạo độp lại ngay: “Cô làm được, lẽ nào tôi không nói được?”.

Dứt lời anh ta bế Đá Nhỏ đi thẳng ra ngoài, như thể vô cùng căm ghét
Tưởng Nam. “Mẹ ơi, mẹ ơi!”. Đá Nhỏ bị bố bế đi, cánh tay vẫn huơ loạn xạ
gào mẹ.

Tôi chẳng thể ngờ chỉ đi McDonald ăn một bữa lại dẫn đến màn kịch

này, hóa ra Tưởng Nam đúng thật đã ly hôn à, nghe ngóng tình hình thì xem
ra chị ta còn là một phụ nữ “lăng loàn” nữa? Vậy nên mới dẫn đến hôn nhân
đổ vỡ? Nhớ lại bộ dạng buồn nôn của lão giám đốc Lâm ban sáng, hẳn sự
thật có lẽ là vậy rồi.

“Đi thôi!”. Tôi đang đoán già đoán non, Tưởng Nam đã lạnh lùng nói.

Tôi sợ thót tim, vội vàng đứng dậy, cùng phó giám đốc Tưởng ra khỏi cửa
hàng McDonald.

Lên xe rồi nhưng Tưởng Nam không hề có ý định lái xe, chỉ ngồi lặng

người trên ghế lái, ngực phập phồng thở gấp. Trái tim tôi cũng theo nhịp
phập phồng ấy mà đập thình thịch thình thịch, chỉ lo chị ta sẽ trút hết cơn
giận lên đầu mình.

Tình trạng này kéo dài trong khoảng ba bốn phút, tim tôi cũng đập loạn

lên ba bốn phút. Lòng thầm kể khổ: Tưởng Nam đang dồn nén cơn tức
giận! Đến một lúc nào đó tất cả bùng phát, liệu tôi có chống đỡ nổi không?

Đang nghĩ đến chuyện mở cửa xe chạy thoát thân, bỗng nhiên Tưởng

Nam òa lên khóc nức nở, gục đầu vào vai tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.