ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 154

Bạch Lộ đỏ bừng mặt, tôi cũng cảm thấy mất tự nhiên, không biết em sẽ

phản ứng thế nào. Hồi lâu sau mới thấy em đưa tay nhón một hạt giơ ra
trước mặt tôi, nói: “Này!”. Nghĩ đến lời mình vừa nói, thấy thật cảm động,
tôi cũng định há miệng ra thật, nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ đưa tay ra nhận.
Lúc cầm hạt dẻ, ngón tay tôi sượt qua bàn tay em, thấy hơi tê tê.

Đi chừng hai mươi phút, Bạch Lộ đã ăn hết sạch hạt dẻ, chúng tôi cũng

đã cách nhà một quãng khá xa. Bạch Lộ bỏ phễu giấy vào thùng rác bên
đường, phủi phủi tay rồi quay lại bên tôi, nhìn tôi nói: “Giờ đến việc thứ hai
nhé!”.

“Ha ha”, tôi bật cười, “Em nói đi! Còn muốn ăn gì nữa? Hạt dưa xào?

Khoai lang nướng? Hay là kẹo bông?”.

“Lần này không ăn nữa!”. Bạch Lộ nói, giọng ít nhiều có chút xấu hổ.

“Em muốn một bông hoa, anh tặng em được không?”.

Hoa? Tim tôi hồi hộp, tuy sớm đã biết Bạch Lộ có ý với mình, nhưng em

thẳng thừng đòi tôi tặng hoa thế này thì quả cũng hơi bất ngờ. Tặng hay
không đây? Không tặng? Nhưng tôi đã nhận lời sẽ làm cho em ba việc rồi!
Tặng? Nhỡ dẫn đến phản ứng liên hoàn nào thì biết làm sao? Dù gì người
tôi thích cũng là Bạch Lâm cơ mà! Nếu để nàng biết em gái nàng thích tôi
thì trăm phần trăm chuyện tôi với nàng sẽ tan thành mây khói!

“Em muốn hoa gì?”. Tôi đánh liều hỏi.

“Hoa tuyết liên!”. Bạch Lộ nhìn thẳng vào tôi, nói rành rọt từng chữ:

“Em thích nhất là hoa tuyết liên!”.

32.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.