ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 180

Ngủ cả buổi sáng, đến trưa đi ăn cơm thấy hơi lảo đảo khó chịu. Khoang

mũi lạnh toát, nước mũi cứ thế chực trào ra. Xem ra đêm qua cảm lạnh thật
rồi, hơi có dấu hiệu bị cúm. Ngồi suốt cả buổi chiều, hắt hơi, sổ mũi, nhức
đầu, triệu chứng nào quảng cáo Bạch Gia Hắc

[4]

cũng đều ứng lên người tôi

cả rồi. Đến khi tan làm, khắp người tôi đã khó chịu vô cùng. Tự sờ lên trán,
chỉ thấy nóng hầm hập. Khỉ thật, tôi hắt hơi lúc nào Bạch Lâm cũng nghe
thấy, trông thấy cả rồi, thế mà tan làm nàng đã một mình chạy biến luôn.
Đến hỏi thăm một câu cũng không thèm hỏi, bỏ rơi tôi một mình bệnh tật
ốm đau ở đây! Nghĩ lại tôi vì nàng mới bị cảm lạnh, thế mà nàng vô tình
như thế, thật là trái tim băng giá!

[4] Một nhãn hiệu thuốc cảm cúm phổ biến ở Trung Quốc.

Cố lấy lại tinh thần rời công ty, đi ra trạm xe buýt. Đi được nửa đường

chợt tôi loáng thoáng nghe tiếng Bạch Lâm: “Tiểu Triệu!” Nhìn về phía
tiếng gọi, Bạch Lâm đang đứng ngay bên đường. Tôi sững người, nói: “Chị
vẫn chưa về à?” Nàng bảo: “Tôi đợi cậu ở đây lâu lắm rồi! Cậu bị cảm rồi,
đến bệnh viện khám đi!”

Sặc! Hóa ra nàng không hề vứt bỏ tôi! Chắc nàng sợ mọi người trông

thấy. Lòng tôi chợt thấy ấm áp, tinh thần cũng khá hẳn lên.

Tới bệnh viện khám, vừa kiểm tra nhiệt độ đã thấy cao tới 39.3 độ! Bác

sĩ không nhiều lời, kê đơn thuốc rồi cho tôi truyền nước. Quả thực tôi thấy
hơi ái ngại, bao lâu rồi chưa ốm đau gì, không ngờ ốm một trận lại nghiêm
trọng thế này. Có điều nói đi cũng phải nói lại, bệnh tôi càng nặng, Bạch
Lâm lại càng thấy áy náy bứt rứt. Ha ha! Nghĩ vậy đã thấy vui rồi. (Em y tá
cắm kim truyền cho tôi thấy bộ dạng hạnh phúc này hẳn phải cười tôi thần
kinh mất…)

Trong lúc truyền nước, Bạch Lâm luôn ngồi cạnh tôi. Đương nhiên,

ngoài truyền nước bác sĩ còn kê rất nhiều loại thuốc, Bạch Lâm đều đi lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.