ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 366

Hoang mang mất mấy ngày trời, sang tuần sau đi làm mới biết Tưởng

Nam đã quay về. Có thể là do đã làm việc có lỗi với Tưởng Nam, lúc nào
tôi cũng cảm thấy ánh mắt Tưởng Nam nhìn tôi có gì đó là lạ, dường như
vô cùng không vui. Cả buổi sáng tôi run rẩy sợ hãi, nghĩ chuyện gặp Tưởng
Nam nói mấy câu dò hỏi tình hình mà mãi không có cơ hội. Giờ làm việc
buổi chiều, Tưởng Nam nghiêm mặt đi vào văn phòng.

“Tiểu Triệu!” Chị không đi thẳng vào phòng làm việc mà gọi tôi: “Lát

nữa cậu vào gặp tôi có chuyện cần nói.”

Tim tôi vọt thẳng lên cao: Nhìn thần sắc Tưởng Nam có vẻ rất không tốt!

Lẽ nào việc tôi ăn hoa hồng đã bại lộ rồi? Không thể nào, tuy tôi đã nhận
tiền của ông chủ Mã nhưng vẫn chưa giúp ông ta nắm được dự án thu mua!
Chưa tới lúc bại lộ được! Thế là vì sao? Lẽ nào là chuyện Đá Nhỏ?

Lòng dạ rối bời, tôi theo Tưởng Nam vào phòng làm việc của chị.

Làm chuyện xấu thấp thỏm không yên, vừa vào phòng tôi đã hỏi ngay:

“Sao rồi phó giám đốc Tưởng? Chuyện Đá Nhỏ đã giải quyết ổn thỏa chưa
ạ?”

Lúc tôi nói những câu này, Tưởng Nam vẫn quay lưng về phía tôi, đợi tôi

nói xong, chị mới quay người lại.

“Triệu Cản Lư!” Giọng chị lạnh băng, lúc này tôi mới nhận ra vẻ mặt của

Tưởng Nam đã khó coi hơn vừa nãy không biết bao nhiêu lần: “Lúc tôi
không có mặt ở công ty cậu đã làm những chuyện gì?”

“Không... không có gì...” Bỗng dưng tôi nhớ đến chuyện hồi đầu mình

gửi nhầm tin nhắn “nhân văn” vào điện thoại Tưởng Nam, lúc này tôi còn
sợ hơn khi đó cả vạn lần. Lần này đích thị là phạm tội hình sự rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.