ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 63

Cuối cùng Bạch Lâm đã mất hút trước tầm mắt. Lòng tôi trống rỗng, vốn

ngỡ tối nay Bạch Lâm tìm mình rồi sẽ diễn ra những cảnh kịch tính gì đó,
nào ngờ lại thành ra thế này! Đúng là người tính không bằng trời tính! Mẹ
kiếp, về thôi! Chuẩn bị cho tốt chuyến đi Thượng Hải, vuột mất Bạch Lâm
rồi thì phải tranh thủ bù lại ở chỗ Tưởng Nam.

Giờ đã hơn 8 giờ tối, màn đêm lặng lẽ buông xuống, con người và cảnh

vật bốn bề trở nên mơ hồ. Đèn đường trên vỉa hè, đèn chiếu sáng trong các
tòa cao ốc xung quanh, đèn biển hiệu trước các cửa tiệm, đèn giao thông
giữa ngã tư, vô vàn ánh đèn trang điểm cho thế giới đen kịt trở nên loạn xị
bát nháo. Trong mớ ánh sáng hỗ tạp ấy, tôi đột nhiên có cảm giác cô đơn,
hình bóng Bạch Lâm không ngừng lướt qua lướt lại trong đầu tôi. Xem ra
chẳng biết từ lúc nào, tôi đã dành cho Bạch Lâm quá nhiều tình cảm…
Nhưng, vì sao ngay đến một cơ hội nàng cũng không cho tôi?

Trên đường về nhà, tâm trạng tôi rất lạ, cũng không biết là vui hay buồn.

Nghĩ tới việc Bạch Lâm nhờ tôi chuyển đồ cho em gái, chắc cũng coi như
có lòng tin với tôi. Đột nhiên tôi lại nghĩ: em gái Bạch Lâm? Không biết có
giống Bạch Lâm không? Nếu như đẹp bằng một nửa Bạch Lâm thôi, thì
xem ra cũng khá có tiềm năng đấy!

Chương 3: Tới Thượng Hải


12.

Hồi học đại học tôi đã tới Thượng Hải một lần, tuy thành phố này rất lớn,

cũng rất sành điệu, nhưng chẳng để lại mấy thiện cảm trong tôi. Tiếng
Thượng Hải trúc trắc, đám tiểu tư bản ưa xa hoa phù phiếm, toán thương
nhân dùng đủ mọi chiêu bài kiếm tiền nơi đây, tất cả thực ra chẳng có gì để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.