ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 72

Trên đường quay về nhà Tưởng Nam, ban đầu tôi còn hơi thiếu tự nhiên.

Về sau tôi từ từ thả lỏng, thầm nghĩ: coi vẻ Tưởng Nam cũng không có ác ý
gì với tôi, chi bằng cứ thoải mái một chút. Hơn nữa, chị ta đàn bà con gái
một thân một mình, có thể làm gì tôi được chứ? Nhiều nhất cũng chỉ là dụ
dỗ tôi chút ít thôi. Tuy nhiên nếu bị chị ta dụ dỗ, dù xét ở góc độ nào cũng
đều là chuyện vô cùng tốt đẹp mới đúng. Vì vậy, tôi dứt khoát thả lỏng tinh
thần, hưởng thụ mọi thứ ở đây. Đã không cách nào phản kháng, vậy thì cố
mà tận hưởng.

Về đến nơi, việc đầu tiên là đi tắm, sau đó vào phòng dành cho khách

đánh một giấc. Lúc trong phòng tắm, lòng tôi có chút ảo tưởng, hồ như
trong này vẫn còn vương lại mùi hương trên người của Tưởng Nam. Quay
vào phòng khách, nhìn điện thoại, mới hơn 9 giờ. Nhưng đang ở nhà sếp,
lành mạnh một chút thì hơn. Thế là tôi nằm lên giường nghe MP3, nghĩ
ngợi chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay. Đầu tiên là nghĩ đến Tưởng Nam,
nhưng có nghĩ nát óc cũng không hiểu vì sao chị ta lại đối tốt với tôi như
thế. Rồi tôi nhớ đến Bạch Lâm, nàng quả phụ xinh đẹp, một cảm giác thật
ấm áp dịu dàng dâng lên.

Đột nhiên, có tiếng cộc cộc! Tôi bỏ tai nghe ra, quả nhiên là có người gõ

cửa, còn có cả tiếng Tưởng Nam: “Tiểu Triệu, ngủ chưa?”

Sặc! Bụng tôi đánh lô tô: Cái gì phải đến cuối cùng cũng đến rồi! Muộn

thế này chị ta còn gõ cửa phòng tôi, rõ ràng là có ý đồ đây!

“Vẫn chưa!” Tôi do dự giây lát, đoạn xuống giường bước tới cửa. Bà nó

chứ, lãnh đạo luôn đúng mà. Giả như Tưởng Nam có muốn làm chuyện đó
thật thì tôi cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng thôi. Tục ngữ có câu này rất
đúng: Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, cứ xem ý của chị ta như thế
nào đã rồi tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.