ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 189

cậu ta còn lấy rèm cửa lau chỗ canh bị rơi vãi ra bàn đấy, cậu ngửi thử mà
xem, có phải vẫn còn có mùi không…?”

Tôi bất lực, đành trượt khỏi bệ cửa sổ, trở về vị trí của mình. Cậu ấy cũng

ngồi xuống, mang đến một luồng không khí mới.

Một buổi sớm mới tuyệt vời làm sao. Tôi thật sự thấy rất sảng khoái.

Nhưng chị Lạc Chỉ nói rất đúng, tâm trạng không tốt bởi một ngày âm u

đem lại như bụi bẩn, một chổi quét sạch bong.

Tôi nghiêng mặt, nhìn Dư Hoài, cười như dở hơi.

Đúng, phải chăm phơi nắng.

No. 94

Dư Hoài hình như tối qua ngủ không ngon, tiết đầu cứ ngủ gật mãi. Tiết

đầu tiên là Ngữ văn, cô giáo tên là Trương Ngọc Hoa, là thành phần có
thâm niên nhất của lớp 5, nghe nói trong hàn ngũ giáo viên hiện tại, cô giáo
cũng là nhân vật thuộc hàng nguyên lão của Chấn Hoa.

“Cái gì chứ! Chẳng qua chỉ là một người lớn tuổi vẫn chưa về hưu à!

Không bằng hiệu quả của quá trình dạy học, chỉ toàn lôi chuyện tuổi tác với
bằng cấp ra nói, nhạt nhẽo.”

Dư Hoài ghét nhất là môn Ngữ văn, khi đi thi, câu 5 điểm, điền chỗ trống

vào các câu thơ cổ, cậu ấy luôn bỏ trắng không làm.

“Dành nhiều thời gian như thế để học thuộc một đống bài vở, chỉ vì 5

điểm, hơn nữa lần này thi, học thuộc rồi, lần sau thi, lại phải học lại, cơ bản
không nhớ nổi…Ttập trung tinh thần để đầu tư sản xuất, kết quả lợi nhuận
thu lại không đáng, chẳng thà dành thời gian đi học cái khác, bù vào 5 điểm
môn kia, vậy có khi còn hay hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.