ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 190

Tôi mắt chữ A mồm chữ O: “Cậu kinh thật, sẽ bị sét đánh cũng nên.”

Cậu ấy hất đầu: “Học kì một lớp 11, Thịnh Hoài Nam, biết không? Chính

là người mà đại diện cho học sinh toàn trường lên phát biểu hôm kỉ niệm
ngày thành lập trường đó, trước tham gia cuộc thi Toán học liên trường, anh
ấy với tôi cùng một đội.”

Cậu ấy chuyển đề tài cũng quá nhanh đi… sau đó cậu ấy cau mày, tiếp

tục kể.

“Ngốc, ý của tôi là trong tờ làm bài tập phần điền từ vào trong bài thơ cổ

cũng luôn bỏ trống.”

Tôi chống tay vào trán: “Cậu cũng không học cái gì tốt chút… người ta

chỉ có ưu điểm đó đáng để cậu học hỏi hả?”

“Anh hùng thường có điểm khác người, cậu hiểu gì chứ. Bọn tôi đều cho

rằng, kết quả môn Văn đều phụ thuộc vào vận mệnh, không thể cưỡng cầu.”
Dư Hoài thở dài một tiếng.

“Shit!” Tôi đang định phản bác thì chợt nhớ đến những chú giải rỗng

tuếch cùng với những bài bình văn tối nghĩa, khó hiểu, lại cùng với kĩ năng
đọc không tưởng, khó mà thành hiện thực… đành rụt cổ nhận thua.

Dù sao thì những tên trâu bò ban tự nhiên không thể nào hiểu được điểm

huyền diệu của ngôn ngữ.

Vậy thì tôi hiểu sao? Tôi ngẩng đầu nhìn cô dạy Văn, một bảng đầy chữ

và quyển sách khô khan.

Có lẽ, thu hồi tất cả những tờ khung đáp án để các giáo viên ngữ văn trả

lời lại từ đầu một lần nữa, kết quả của bọn họ chưa chắc đã tốt hơn tôi.

Chỗ huyền diệu của ngôn ngữ, chúng tôi nói đều không tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.