ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 366

Tôi nén một bụng tức giận, cúi đầu làm bài tập Tiếng Anh, giả vờ không

nhìn thấy mỗi tên đi qua bàn tôi rồi cười ha ha vào mặt tôi. Giản Đơn và β
vừa hát Hoàng Hà đang gầm thét vừa nhảy ra khỏi lớp học, tôi gom giẻ lau
thành một đống, ném về phía bóng lưng họ.

Nhưng mà vì muốn ai ủi tôi, Từ Diên Lượng đã đặc biệt sắp xếp các việc

trọng đại: chụp ảnh, viết nhật kí của lớp.

“Dù sao cậu cũng thích chụp ảnh mà. Vậy thì mỗi lần tập luyện và lúc thi

xong nữa, cậu chụp lại đi, chỉnh một chút rồi viết vào nhật kí của lớp,
nhưng mà đừng lấy việc công trả thù tư. Không được cố ý bôi xấu lãnh đạo
cũng không được phát tiết những bất mãn của cậu với xã hội vào.”

Từ Diên Lượng nghiêm túc nhấn mạnh.

“Không phải cậu chụp rất nhiều ư? Từ lúc khai giảng đến giờ ý, chi bằng

cứ dán vào, tiền rửa ảnh cứ tìm lớp phó sinh hoạt, nhưng nguyên tắc là…”
Cậu ta khựng lại: “Nguyên tắc là, nếu rửa ảnh tớ thì cho tớ xem trước đã
nhé.”

Tôi gạt Từ Diên Lượng sang bên, Giản Đơn liền ngồi vào.

Tôi có cảm tình với Giản Đơn tốt hơn β, tôi cảm thấy Giản Đơn là một cô

gái thánh thiện. Bạn có thể nhìn thấy rất nhiều nhân nghĩa ở đáy lòng Giản
Đơn, nhưng những điều ấy thì β đã sớm buông bỏ rồi.

“Cho tớ xem chút mà!” Cô ấy thò đầu lại gần, nhấn vào nút này đến lần

thứ ba: “Bên trong có rất nhiều ảnh đúng không?”

“Nhiều!” Tôi gật đầu: “Của cậu ấy cũng nhiều lắm.”

Bị câu nói của tôi bắn trúng tim đen, Giản Đơn đứng hình mấy giây, sau

đó đá vào chân tôi, mặt hơi ngượng ngập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.