ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 446

“Đây là tôi đang truyền sức mạnh của người thắng lợi cho cậu đó.” Cậu

ấy mặt mày nghiêm túc.

…Thắng lợi cái đầu quỷ! Dư Hoài, cậu không có sĩ diện à?!

Khi quay lại lớp học, tôi nhanh chóng thu hồi lại tâm tình, mở vở ghi

chép ra. Mặc dù buổi trưa nhận được sự khích lệ mấy lần nhưng bây giờ tôi
vẫn cần phải tập trung tinh thần. Buổi thi toán chiều nay rất quan trọng đối
với tôi.

“Lần thi toán lần trước cậu cũng không lo lắng thế này mà?” Dư Hoài

vừa gặm táo vừa xuất hiện đằng sau tôi.

“Cậu tránh ra đi.” Tôi phất phất tay, nói: “Tôi phải tập trung tinh thần.

Lần thi này không giống lần trước đâu.”

“Có gì không giống chứ?”

Bởi vì cậu đã tặng cho tôi quyển vở ghi chép này, bởi vì nửa học kỳ hai

tôi bỏ ra rất nhiều cố gắng cho môn Toán này. Giống như cậu hy vọng kết
quả cuộc thi kia sẽ cho cậu một sự hồi đáp và khẳng định, tôi cũng hy vọng
thành tích môn toán có thể sẽ cho tôi một lý do tiếp tục cố gắng.

Song tôi không nói ra.

Dư Hoài nhìn quyển vở mà cậu ấy đưa cho tôi trên mặt bàn, cười, rồi nói:

“Tôi giúp cậu.”

Cậu ấy nói xong liền ngồi xuống bên cạnh tôi, lấy một tờ giấy trắng ra,

ngay chính giữa viết một định lý đơn giản nhất.

Sau đó từ định lý này phát triển ra, từng chút từng chút bốn phương tám

hướng triển khai ra. Mỗi một trang giấy trên quyển vở toán mộc mạc không
văn vẻ bỗng biến thành một cái cây dưới bàn tay cậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.