ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 521

“Tớ rất thích mùa hè.” Tôi nói.

“Ừ, tớ cũng thích.” Dư Hoài nói.

“Tớ cảm thấy,” Tôi nghiêng mặt nhìn cậu ấy cười ngu ngơ: “Nếu thật sự

có ngày tận thế, ngày đó nhất định không phải là mùa hè.”

Dư Hoài nhìn tôi dịu dàng, lặng yên nghe tôi lảm nhảm vớ vẩn, không hề

ngắt lời tôi, cũng chẳng thấy phiền hà.

No. 267

Đến khi đi đến dưới tầng nhà tôi, tôi cũng dần dà tỉnh rượu, không nhớ

mình đã nói những gì nhưng có lẽ không nói gì không nên nói.

Hai đứa đứng đối diện nhau, không khí rất bối rối, cuối cùng vẫn là Dư

Hoài nói trước: “Cảnh Cảnh, cố lên.”

Tôi đột nhiên hỏi cậu ấy: “Cậu hi vọng tớ học ban xã hội không?”

“Cậu nên tự mình quyết định, chuyện này liên quan đến tương lại của

cậu.” Cậu ây nói.

Cho nên cậu không hề nỏi tớ một câu nào, đúng không?

“Tớ chỉ hỏi cậu vậy thôi. Dù sao bây giờ tớ cũng chọn đi học ban xã hội

rồi mà, cậu có thể phát biểu tùy ý.”

Cậu ấy im lặng hồi lâu, sau đó ngước mắt lên nhìn tôi.

“Từng” Cậu ấy nói rất chậm: “Tớ từng có suy nghĩ rất hoang đường, cậu

không có cách nào học ban tự nhiên thì cậu đi học ban xã hội là được rồi,
dù sao tớ học ban xã hội cũng học tốt hơn cậu.”

Tôi đứng hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.