ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 549

Tôi không biết rằng có phải Giản Đơn nghĩ như thế không.

Cô ấy trốn tiết thể dục, nằm trườn trên bàn ngủ, lúc tỉnh lại phát hiện cả

lớp đều đã đi hết. Quyển vở bài tập bảo bối của Hàn Tự bị rơi xuống đất, cô
ấy nhặt lên, không cẩn thận phủi làm rơi mấy mảnh giấy nhỏ. Đó đều là
những lời nói chuyện phiếm hằng ngày của Hàn Tự và Bối Lâm. Giản Đơn
ngồi ở bên chỗ của Hàn Tự rất lâu, ấy vậy mà không hề phát hiện ra Hàn Tự
và Bối Lâm có trao đổi cái gì.

Lúc Bối Lâm chuyển đến lớp không lâu Giản Đơn đã từng nói, con người

cô ấy không lạnh nhạt phản cảm như tôi và Bê ta nghĩ, thỉnh thoảng cậu ấy
cũng nói chuyện với cô ấy.

Song, khi nói chuyện đều là về Hàn Tự.

Giản Đơn là người có suy nghĩ như thế này, cô ấy cho rằng Bối Lâm

giống như tôi và Bê ta, nhìn một cái là phát hiện ra cô ấy có tình ý với Hàn
Tự, cố ý dùng chủ đề này để lôi kéo quan hệ, cho nên mới hồn nhiên nói hết
tất cả những gì cô ấy biết về Hàn Tự cho Bối Lâm.

Bối Lâm là một cô gái rất thông minh.

Trong cuộc nói chuyện hằng ngày, cô ấy luôn giả vờ mang bộ dạng

không biết tí gì về Hàn Tự, những câu nói ra đều là “vô ý” nói về sở thích
và chuyện cũ của Hàn Tự.

Cứ như là mới gặp mà như đã biết từ lâu.

Giống như là ông trời sợ Giản Đơn không chết tâm vậy, lúc cô ấy vòng

qua chỗ bóng nhà thể chất thì nhìn thấy Hàn Tự và Bối Lâm tránh những
hoạt động ngoài kia của mọi người, ngồi ở bậc cầu thang nói chuyện.

Bối Lâm nói rằng, cô ấy rất ngưỡng mộ Giản Đơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.