ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 630

máy tính từ xa. Không biết em gái giả vờ ngốc hay ngốc thật, đến cả mấy
thao tác đơn giản cũng phải nhờ Lâm Phàm dạy, hai người rõ lầy, cứ thế mà
mất tận hai tiếng đồng hồ.

(Facetime: tính năng trò chuyện video qua webcame)

“Sao anh cái gì cũng biết thế?” Em gái ỏn ẻn nói nhẹ nhàng: “Trên đời

này có chuyện mà anh không biết không?”

“Có chứ?” Lâm phàm rướn giọng lên, rất dịu dàng: “Anh không biết rời

xa em.”

Tôi nằm một bên đến giây phút này hoàn toàn hóa đá.

Yêu đương chính là như thế, đối với những người không thể đặt mình

vào trong đó, một người ngoài như tôi mà nói, nó vừa buồn nôn vừa cảm
động.

Bố tôi nhìn tôi lại ngớ người ra như thế, liền lay lay tay tôi.

Tôi vội vã tập trung lại tinh thần.

“Có phải con có chuyện gì không?” Bố tôi hạ thấp giọng: “Mẹ con cũng

nói với bố là bà ấy rất lo. Bố mẹ đều sợ con vì chuyện của người lớn chúng
ta mà sinh ra sợ hôn nhân, nếu thật sự con có suy nghĩ này thì đừng để trong
lòng, cứ nói với bố mẹ…”

Tôi cảm thấy sự tình càng ngày càng vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

“Bố!” Tôi ngắt lời ông: “Bố đừng làm rối nữa. Con vẫn ổn, con đặc biệt

tin tưởng vào tình yêu, luôn muốn hướng tới hôn nhân. Con đây là do quá
bận, mà cũng chưa tìm được người thích hợp. Chuyện này thì phải dựa vào
duyên phận thôi, bố hiểu mà, đừng nghĩ lung tung nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.