ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 677

Lạc Chỉ gật đầu, khuôn mặt bừng sáng.

“Đúng vậy” chị ấy cười nói.

Hóa ra tình yêu có thể làm thay đổi một người đến vậy. Cái người nói

chuyện luôn có ngụ ý tên Lạc Chỉ đó vĩnh viễn chôn giấu một nỗi buồn bí
mật, lúc này lại thản nhiên cởi mở nở nụ cười, điều này làm tôi kinh ngạc
hơn cả việc ước mơ của chị ấy trở thành sự thực.

“Em nhìn chằm chằm gì anh ấy vậy?” Lạc Chỉ quan sát dáng vẻ không

được tự nhiên của Thịnh Hoài Nam.

Tôi không biết nữa.

Có lẽ là vì hồi nhỏ tôi tin rằng thế giới này sẽ đối xử tốt với chúng ta,

thuở niên thiếu chỉ cần lần đầu yêu thích một người thì nhất định sẽ ở cùng
nhau.

Tôi không làm được, Giản Đơn không làm được, mà Beta cũng không

làm được.

Nhưng mà Lạc Chỉ lại làm được.

Tôi vẫn luôn tin tưởng vào tình yêu, bây giờ đã có họ chứng minh là tôi

đúng.

Tôi không biết quá trình này có bao nhiêu chuyện và uẩn khúc người

khác không biết được nhưng chị ấy đã làm rồi.

Không phải mọi cố gắng đều sẽ có kết quả nhưng chỉ cần kiên trì thì có

thể đóng băng được một tấc đất, trồng được một trăm ngàn đóa hoa tường
vi nở rộ.

Mà tôi hèn yếu, chỉ có thể đứng bên cạnh lặng lẽ thưởng thức hoa nở

chẳng liên quan gì đến tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.