ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 81

Hùng” ra, tôi mới bi thương nhận ra rằng bản thân vô ý đi vào vương quốc
khắc tinh với cái đẹp và là lãnh địa của các cuộc đua giữa những siêu nhân
châu Á.

Hầu hết mọi người đều đã học trước, vậy là vô hình trung tôi trở thành

phần tử cực đoan nhỏ bé không có bụng dạ hay ý muốn tranh đua gì.

Mở cuốn vở ghi xinh đẹp mới mua, tâm trạng cũng tốt hơn một chút, tôi

bắt đầu chăm chỉ chép định nghĩa tập hợp mà Trương Phong viết trên bảng.

“Thứ đó vô dụng, trong sách đều có, chép làm gì, lãng phí thời gian.” Dư

Hoài không hề ngẩng đầu, chỉ lành lạnh ném cho tôi một câu bình luận.

“Tôi thích thế.” Tôi không nén được giận, có chút to tiếng, mặc dù cậu ta

nói đều đúng thật.

“Có lòng tốt nhắc nhở cậu, không lại mất công chăm chỉ.” Cậu ta nhún

vai, tiếp tục làm bài tập của mình.

Tôi biết Dư Hoài cũng muốn tốt cho tôi nên mới nhắc nhở như vậy,

nhưng tâm lí tự ti của một học sinh kém luôn khiến tôi không muốn thừa
nhận. Có khi cho dù người khác có ngầm cười chê tôi không hiểu cách học
hiệu quả, nhưng mặt vẫn nhất định phải cười cười nói nói: “Trời, vở ghi của
cậu đẹp thiệt đó nha!”

Vừa mới bắt đầu học kì mới tôi đã biết Dư Hoài là học sinh xuất sắc.

Có lẽ bởi vì quyển sách nát tươm của cậu ta đều do bị hút hết tinh hoa

rồi.

Có lẽ bởi vì cậu ta làm “Bài tập hóa lớp 11 Vương Hậu Hùng”.

Có lẽ bởi khi điểm danh đến cậu ta thì nghe được phản ứng vừa ức chế,

ghen tị, vừa ngưỡng mộ, bội phục của lớp một và lớp hai. Bạn biết đấy, kém

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.