Dinh Dưỡng Học Bị Thất Truyền
| 30
nửa đó lại với nhau cho khớp, nhƣ vậy cơ thể mới tiến hành quá trình tự phục hồi
đƣợc. Bác sĩ chỉ có thể làm đƣợc tới mức đó thôi.
Hình 9: Gãy xƣơng
Khả năng tự phục hồi của cơ thể thật sự rất kỳ diệu. Nó có thể tạo ra sức mạnh vô biên
cho con ngƣời. Bạn tôi bị tai nạn giao thông lúc đó tôi đang ở ngoại tỉnh, chúng tôi là
đôi bạn rất thân. Tôi lập tức gọi điện xem mức độ chấn thƣơng ra sao, rất nghiêm
trọng. Phần da từ lông mày hất lên bị tróc ngƣợc, gãy xƣơng cổ, gãy xƣơng đòn, dập
các đốt sống lƣng, gãy xƣơng đùi. Còn những vết trầy xƣớc khác thì khỏi nói. Tôi
nghe xong tự nhủ, chẳng phải vụ va chạm lần này làm bạn tôi nát vụn hay sao. Vậy mà
chỉ nằm viện 3 tháng, lúc ra viện nhƣ ngƣời khỏe mạnh bình thƣờng. Bạn thấy đó, khả
năng tự phục hồi của cơ thể kỳ diệu đến vậy.
Nói đến phục hồi tôi lại nhớ chuyện của chú ba tôi trƣớc đây. Chú ba tôi là một bác sĩ,
mà là bác sĩ quân y, chú là thần tƣợng của tôi vì chuyên môn của chú rất giỏi và toàn
diện. Tôi lựa chọn học ngành y là do chú ảnh hƣởng bởi vì tôi thích cảm giác đƣợc
cảm ơn và tôn trọng sau mỗi lần chú tôi giúp ngƣời bệnh trị khỏi, thậm chí họ còn
mang trứng gà biếu chú. Khi đó tôi thấy làm bác sĩ thật thích, còn đƣợc ăn trứng gà
miễn phí nữa chứ. Suy nghĩ lúc bé đến giờ nghĩ lại tôi thấy nực cƣời vì cho đến tận
bây giờ làm trong ngành y bao nhiêu năm tôi vẫn chƣa từng đƣợc ăn trứng gà miễn
phí. Ngày nay bác sĩ không còn là ngành nghề tốt nữa rồi, tôi khuyên các bạn đừng
cho con cháu mình, bạn bè ngƣời thân mình làm bác sĩ vì tôi có những minh chứng
sau. Bạn nghĩ mà xem, có ai vui vẻ hớn hở đến khám bác sĩ không hay chỉ khi nhăn
nhó đau đớn khó chịu trong ngƣời mới tìm đến bác sĩ? Hiếm lắm mới có ngƣời vui vẻ
hân hoan đến gặp bác sĩ, nhƣng họ lại là những bệnh nhân tâm thần. Ví dụ ngày hôm
nay bạn rất vui vẻ, lúc nào trên môi cũng cƣời tủm tỉm, vậy khi gặp một bệnh nhân rất
nhiều vấn đề, sắc mặt ngƣời bệnh thì nhợt nhạt đau khổ, xin hỏi bạn có cƣời đƣợc nữa
không? Có phải chẳng mấy chốc mặt bạn cũng đau khổ theo bệnh nhân? Ngày nào bác
sĩ cũng gặp những gƣơng mặt u sầu khổ sở của ngƣời bệnh, thử hỏi mặt bác sĩ có vui
tƣơi đƣợc không? Tinh thần của bác sĩ có phấn chấn đƣợc không? Tôi biết rất nhiều
ngƣời ao ƣớc cho con cái mình học ngành y ra làm bác sĩ, nhƣng tôi thấy thực tế làm
bác sĩ chẳng ổn chút nào. Lại hỏi bạn khi có ngƣời bệnh nôn ọe ra đất, phản ứng của
bạn ra sao? Có phải là hai chữ “ghê ngƣời” không? Tại sao lại ghê ngƣời, vì bạn là
ngƣời nhìn tận mắt cảnh tƣợng đó, dạ dày bạn sẽ bị kích thích. Bác sĩ khổ nhất là nhìn
bên này có ngƣời bệnh nôn ói, ngoái đầu sang bên cạnh cũng có ngƣời nôn ói, thử hỏi
dạ dày của bác sĩ sao chịu đựng nổi? Nên tôi thấy ngày nay làm bác sĩ không sƣớng