ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 104

Tôi quên ngay mối sợ hãi vô lý của mình và kêu lên:
“Trời ban phúc cho chú, chú Hạ yêu quý của vú. Chú Hạ ơi, đây là Diễn, vú
nuôi của chú đây này.”
Nó lùi ra khỏi tầm tay tôi và nhặt một hòn đá cuội lớn.
“Chú Hạ, tôi đến thăm ba chú đây mà.”
Trông dáng điệu của bé Hạ, tôi đoán nếu nó có còn nhớ tới một người gọi
là vú Diễn đi nữa, chắc nó cũng không nhận ra tôi là người đó. Nó giơ hòn
sỏi lên để ném; tôi bắt đầu dỗ ngọt nhưng vẫn không ngăn được bàn tay nó.
Hòn sỏi đập vào mũ tôi. Rồi nó lắp bắp một tràng những tiếng chửi rủa mà
tôi không biết nó có hiểu ý nghĩa không, nhưng nói với một giọng quả
quyết như quen miệng lắm và khiến gương mặt còn non trẻ của nó có vẻ
độc ác trông đến khiếp. Chắc ông rõ tôi buồn hơn là tức. Sắp phát khóc, tôi
lấy trong túi ra một quả cam cho Hạ để làm thân. Nó ngập ngừng rồi giựt
mạnh ở tay tôi như sợ tôi chỉ định nhử và đánh lừa nó. Tôi bèn đưa Hạ coi
một quả khác nhưng cầm xa tầm tay nó. Tôi hỏi:
“Ai đã dậy chú những câu tục tĩu ấy. Ông mục sư phải không?”
Hạ đáp:
“Quỷ tha ma bắt cái ông mục sư và cả bà nữa. Đưa quả cam kia đây.”
“Chú hãy nói chú học ở đâu thì chú sẽ có quả cam này. Ai dậy chú học?”
“Ông cụ via!”
“Ông cụ via? À, ba chú. Thế ba cháu dậy chú những gì nào?”
“Không dậy gì cả. Chỉ bảo tôi lánh xa ông cụ ra. Ông cụ không thích tôi
chửi rủa ông cụ.”
“À, thế ra quỷ nhà trời dậy chú rủa ba?”
Nó càu nhàu:
“Ừ, không.”
“Thế ai?”
“Ông Hy.
Tôi hỏi nó xem nó có yêu ông Hy không. Nó đáp:
“Có.”
Muốn biết tại sao khiến bé Hạ yêu Hy, tôi hỏi nó nhưng chỉ được trả lời:
“Tôi không biết. Hễ cụ via làm gì thì tôi chỉ ông Hy cãi lại trả miếng cụ via

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.