ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 11

Những hàng chữ này ông cụ viết ở nơi nào? Chắc chắn không phải ở nhà
bác Thụy, vì bác Nguyễn Gia Trí không bao giờ ngủ qua đêm ở đó. Đúng
rồi! Thời gian này ông cụ đã thuê một căn nhà riêng để lấy chỗ làm việc.
Tôi chưa bao giờ đến đó nhưng các anh tôi nói đó là chỗ làm việc chung
của ba người: Nhất Linh, Nguyễn Gia Trí, Trương Bảo Sơn. Gian nhà nhỏ
nằm trong một con hẻm, hẻm đình Phú Thạnh; đầu hẻm đâm ra đường Lê
Văn Duyệt, khúc ngã tư Phan Đình Phùng, gần Tòa Đại Sứ Miên.
Tôi đánh máy tiếp. Trong lúc tay tôi lua đi trên phím chữ, mắt theo dõi
những hàng chữ nhỏ li ti trên bản thảo thì trí tôi lại trôi ngược về quá khứ.
Đà Lạt một nửa thế kỷ trước.
Năm 1956 - Ông cụ dịch được non nửa cuốn truyện của Bronte và tôi lần
đầu tiên đọc Đỉnh Gió Hú. Quyển truyện này cuốn hút tôi mãnh liệt ngay từ
chương đầu. Một đoạn văn ma quái của Emily Bronte để dấu ấn rất mạnh
trong óc tôi.
Năm ấy ông cụ ở căn nhà số 19 đường Đặng Thái Thân Đà Lạt. Trên đỉnh
đèo Prenn con đường Nguyễn Tri Phương dẫn vào thành phố. Tại một khúc
cong, cạnh tòa nhà số 17, một con đường nhỏ, cụt, trải đá vụn dẫn vào tòa
nhà “Gió Hú” của chúng tôi. Đó là một căn nhà bằng đá, tường dầy, cửa sổ
thụt sâu, mái nhọn, đứng một mình, chênh vênh nhìn xuống một triền đồi
thông trùng điệp, một biệt thự duy nhất còn đứng vững trong một khu vực
toàn những căn nhà bỏ hoang xây cất từ thời Pháp thuộc.
Tuy là nơi cư trú của cả hai gia đình, gia đình chúng tôi và gia đình ông bà
Lê Đình Gioãn, nhưng vì hồi đó phần lớn những người của hai gia đình đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.