ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 201

ho, đau nhức đủ thứ. Chị ta nói thêm:
"Trên đời tôi chưa bao giờ thấy có ai nhát và ích kỷ, lúc nào cũng chỉ lo cho
bản thân mình như nó. Tôi mà để ngỏ cửa sổ khuya một chút là có chuyện
ngay. Úi chà! Nào là một cơn gió nhẹ về đêm có thể làm chết người! Nào là
đòi đốt lò sưởi vào giữa mùa hè! Nào là kêu khói thuốc của Dọi đầu độc
nó! Luôn tay phải thủ sẵn kẹo bánh cho chú ta, và... sữa, lúc nào cũng sữa,
chẳng cần biết đến chúng tôi phải hạn chế thức ăn về mùa đông. Suốt ngày
chú ta mặc áo măng tô lót lông thú ngồi co ro một só bên lò sưởi, nhấm
nhót mẩu bánh mì nướng hay ly nước hay một món gì hâm nóng. Hạ thấy
vậy cũng thương hại, lại chơi với chú ấy. Hạ tuy thô lỗ thật nhưng không
đến nỗi xấu tính...nhưng chỉ chốc lát sau là mỗi người mỗi ngã, người thì
chửi thề, người thì khóc lóc. Nếu chú ấy không phải là con của ông chủ,
chắc ông chủ đã để Hạ đập cho chú ấy một trận nhừ tử rồi. Và nếu ông chủ
biết được một nửa thôi những kiểu cách mà chú ta tự săn sóc mình thì cũng
đủ để ông tống cổ chú ấy ra khỏi nhà. Nhưng để tránh cái cám dỗ nguy
hiểm ấy, ông chủ không bao giờ bước chân vào phòng Tôn và nếu Tôn có
dở dói những trò ấy ra trước mặt ông thì ông bắt đưa ngay lên lầu tức
khắc."
Nghe chuyện, tôi độ chừng Tôn trở thành ích kỷ và khó tính cho dẫu trước
kia không có tính đó cũng chỉ vì bị thiếu tình thương. Từ đó tôi ít quan tâm
tới Tôn mặc dù tôi vẫn thương hại nó và tiếc cho nó không được ở với
chúng tôi.
Cậu Kha thường xúi tôi dò la tin tức về Tôn. Tôi đoán cậu Kha đã nghĩ
nhiều về nó và có thể dám liều đến gặp nó. Có lần cậu bảo tôi hỏi chị quản
gia xem Tôn có vào chơi trong làng bao giờ không. Chị cho biết là nó có
vào làng hai lần, cùng đi ngựa với bố và cả hai lần về nó đều kêu mệt đứ đừ
cho đến mãi ba bốn hôm sau mới hết. Chị quản gia này, nếu tôi nhớ không
lầm, thì sau khi Tôn về trại Gió Hú được hai năm, chị ta nghỉ việc. Một
người khác đến làm thay - nhưng tôi không quen - hiện nay vẫn còn ở đấy.
Thời gian ở Họa Mi Trang tiếp tục trôi qua êm đềm như trước, cho đến khi
cô Liên được mười sáu tuổi. Ngày sinh nhật của Liên chúng tôi không bao
giờ tỏ dấu vui vì ngày đó cũng là ngày giỗ mợ chủ tôi. Cậu chủ tôi suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.