ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 25

người và nét mặt. Người nàng mảnh khảnh cao, trông bề ngoài như người
mới nhớn lên. Thân hình nàng thật đẹp, vẻ mặt thật trang nhã, trong đời tôi
chưa được ngắm một người thứ hai như vậy. Tóc nàng như có ánh vàng rủ
lung tung xuống hai bên cổ nét thanh thanh. Hai mắt nàng nếu nhìn không
cau có chắc sẽ có một vẻ đẹp quyến rũ mê hồn. Cũng may cho tôi, hai mắt
ấy chỉ lộ ra một tính tình nửa khinh khỉnh nửa chán nản.
Các hộp trà ở xa tầm tay với của nàng. Tôi xoay người định giúp đỡ nàng
thì nàng quay phắt nhìn tôi khó chịu như kiểu một anh chàng hà tiện bị
người khác đòi đếm vàng của mình. Nàng nói giọng khô khan:
“Tôi không cần ông giúp... Tôi với tới.”
Tôi vội vàng đáp:
“Tôi xin lỗi bà.”
“Cô chủ” buộc một chiếc khăn quàng ngực lên trên tấm áo đen rất sạch sẽ
rồi hỏi tôi:
“Đã có người mời ông uống nước trà chưa?”
Nàng đưa đi đưa lại cái thìa trên ấm trà. Tôi đáp:
“Tôi xin vui lòng uống một chén.”
Nàng nhắc lại:
“Đã có người mời ông chưa?”
Tôi mỉm cười nửa miệng:
“Chưa. Nhưng người ấy là bà chứ còn ai?”
Nàng đặt cả cốc trà và thìa rồi ngồi xuống ghế có vẻ hờn dỗi, trán nhăn lại,
làn môi dưới bĩu ra, đỏ lên như môi đứa trẻ sắp khóc.
Anh chàng đưa tôi vào thì đứng cạnh lò sưởi. Anh ta liếc nhìn tôi vẻ mặt
như tỏ ra giữa anh ta và tôi có một mối thù không đợi trời chung. Tôi bắt
đầu tự hỏi có phải anh chàng này là một người đầy tớ hay không... Áo mặc
và lời nói thì thô kệch, hoàn toàn không có phong dáng “ông chủ” như ông
bà Hy, hai tay thì sạm nắng như tay thợ cầy, nhưng dáng điệu lại tự nhiên,
hơi nghênh ngang, không có vẻ gì tỏ ý muốn hầu hạ “cô chủ.” Không có
chứng cớ rõ ràng về địa vị anh ta, tôi thấy tốt nhất là đừng chú ý đến thái độ
kỳ cục của anh ta.
Năm phút sau, ông Hy về, tôi nhẹ người đôi chút, đỡ luống cuống. Tôi vờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.