ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 251

“Kìa, tôi tưởng là Tôn ở nhà dễ chịu hơn là ngồi đây chứ. Vả lại hôm nay
tôi thấy mình không thể giúp vui Tôn bằng cách kể chuyện, hát hay tán gẫu
được. Trong sáu tháng qua Tôn đã khôn lớn hơn tôi nhiều, Tôn không còn
khoái mấy trò tiêu khiển của tôi nữa. Nếu tôi có thể làm gì cho Tôn vui tôi
sẽ làm ngay."
“Liên hãy ở lại đây nghỉ ngơi một lát. Và đừng nghĩ cũng như đừng nói là
tôi rất ốm yếu... Ấy tại thời tiết nặng nề oi bức quá làm tôi đâm uể oải đó
thôi. Trước khi Liên tới tôi đã đi bộ loanh quanh mãi... đối với tôi đi thế là
quá nhiều. Liên về nói với bác là sức khoẻ tôi cũng kha khá nhé."
Ngạc nhiên vì thấy Tôn cứ nhất định nói một điều rõ ràng là sai sự thực,
Liên đáp:
“Tôi sẽ bảo ba là Tôn nói như vậy. Tôi không thể nói quyết là Tôn khỏe
mạnh được."
Tôn tránh cái nhìn xoi mói của Liên, nói tiếp:
“Thứ năm tới Liên lại đây nhớ. Cho tôi gửi lời cám ơn bác cho phép Liên
tới đây...tôi cám ơn hết sức... Và... và, nếu Liên có gặp ba tôi hỏi gì về tôi
thì Liên nói kheo khéo cho, làm sao cho ba tôi khỏi nghi ngờ là tôi đã ngu
xuẩn quá, chẳng nói được đến một câu... và cũng đừng lộ mặt rầu rĩ thất
vọng như bây giờ nhớ...nếu không ba tôi sẽ giận lắm đấy."
Tưởng mình là đầu mối để cho cha Tôn giận, Liên kêu lên:
“Ông ấy giận thì kệ ông ấy, mắc mớ gì đến tôi!”
Tôn sợ hãi nói:
“Nhưng tôi sợ ba giận lắm! Liên đừng có chọc ông ấy giận tôi, ổng dữ
lắm!”
Tôi xen vào:
“Vậy ra ông ấy dữ với Tôn thế kia à? Ông ấy đã chán chiều chuộng chú và
không còn che giấu lòng căm ghét chú rồi à?”
Tôn chỉ nhìn tôi, không đáp. Chúng tôi ngồi thêm với nó mười phút. Trong
khoảng thời gian ấy Tôn ngồi gục đầu xuống ngực, không nói một lời,
ngoài tiếng rên rỉ mệt nhọc và đau đớn mà nó cố nén không được. Lên ngồi
buồn kiếm mấy quả quất dại chia cho tôi ăn nhưng không mời Tôn vì biết
rằng có để ý đến nó cũng chỉ tổ làm nó khó chịu thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.