ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 272

đập cửa lại dồn dập tuy không mạnh lắm. Tôi đặt bình nước xuống chạy ra
mở cửa cho ông ta vào. Bên ngoài trăng ngày mùa sáng vằng vặc. Không
phải là ông Chưởng Lý, mà là cô chủ thân yêu của tôi. Cô nhẩy lên bá cổ
tôi, nức nở:
“Vú Diễn! Vú Diễn! Ba còn sống không?”
“Còn, còn, cưng ơi, ba còn sống. Đội ơn Chúa, cưng đã về bình yên!"
Còn đang thở hổn hển, Liên đã định phóng lên lầu thăm bố, nhưng tôi bắt
ngồi xuống ghế, cho uống nước và rửa mặt cho. Mặt Liên xanh mét, tôi
dùng khăn chà cho hồng hào lên đôi chút. Rồi tôi bảo Liên đợi tôi lên báo
cho Kha biết trước. Tôi năn nỉ Liên nói với cậu rằng lấy Tôn nàng sẽ được
sung sướng. Liên có vẻ ngạc nhiên nhưng nàng hiểu ngay vì sao tôi lại
khuyên nàng nói dối. Cô bảo tôi cứ yên trí, cô sẽ không phàn nàn đâu.
Tôi không có can đảm chứng kiến cảnh gặp gỡ của hai cha con Liên. Tôi
đứng ngoài cửa phòng khoảng mười lăm phút đồng hồ rồi mới vào và hầu
như không dám tiến lại gần giường. Tất cả đều câm lặng. Nỗi tuyệt vọng
của Liên cũng câm nín như niềm vui sướng của cha cô. Liên đỡ lấy cha một
cách bình tĩnh lạ thường, còn cha cô thì dán mắt nhìn con gái, đôi mắt mở
to, gần như căng ra vì sung sướng.
Ông Lộc ạ, cậu Kha tôi đã lìa đời trong niềm hạnh phúc. Thưa, đúng là
hạnh phúc. Cậu ôm lấy con gái, khẽ nói:
“Ba đi theo mẹ. Còn con, con yêu của ba, con sẽ theo ba mẹ sau..."
Rồi cậu không cử động nữa, cũng không nói nữa, nhưng đôi mắt vẫn không
rời Liên, ánh mắt say mê rạng rỡ, cho đến khi tim cậu ngưng đập lúc nào
không ai hay biết và hồn cậu phiêu diêu thoát tục... Không một ai có thể nói
rõ cậu chết đúng vào lúc nào vì cậu đi tuyệt đối êm ả, bình thản.
Liên, hoặc là nàng đã cạn khô nước mắt, hoặc vì quá đau khổ đến độ không
còn rơi lệ được nữa, nàng ngồi đó mắt ráo hoảnh cho đến lúc mặt trời mọc.
Nàng còn ngồi mãi đến trưa. Và nếu tôi không lôi nàng đi, bắt nàng phải
nghỉ ngơi đôi chút, thì chắc nàng còn ngồi mãi đó trầm mặc bên giường
người chết. Cũng may mà tôi dỗ được nàng đi vì tới giờ ăn chiều thì ông
Chưởng Lý tới. Ông được mời đến để sửa chữa chúc thư của người hấp hối,
nhưng ông đã tự bán mình cho Hy. Ông đã đến Gió Hú để nhận chỉ thị của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.