ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 78

lời hay từ chối, vú hãy bảo cho tôi biết thế nào là phải.”
“Cô Liên này, tôi làm sao biết được. Sau cái cảnh cô vừa cho cậu Kha xem
một mẻ trưa nay, tôi có thể nói chắc rằng cậu Kha khôn hồn thì từ chối đi.
Bây giờ cậu ấy lại đi hỏi cô, như thế thì một là ngu ngốc hết chỗ nói hai là
táo bạo điên rồ.
Liên đứng dậy có vẻ phật ý:
“Nếu vú nói thế tôi không nói gì với vú nữa. Tôi đã nhận lời, vú Diễn ạ.
Nói ngay, vú bảo tôi ngay, tôi làm thế có phải không?”
“Cô đã nhận lời? Thế thì còn bàn làm gì? Cô đã nhận lời, cô không thể rút
lời được nữa.”
Liên nói một cách tức bực, hai tay xoa vào nhau, lông mày cau lại:
“Nhưng vú bảo tôi làm thế có phải không...nói đi vú.”
Tôi nói nghiêm trang:
“Có nhiều điều phải xét đã trước khi trả lời đúng đắn câu hỏi ấy. Đầu tiên
và trước hết: cô có yêu Kha không?”
“Ai mà không yêu Kha. Cố nhiên, tôi yêu Kha.”
Thế rồi tôi lục vấn cô những câu sau này, đối với một thiếu nữ hai mươi hai
tuổi, như thế cũng không có gì quá đáng.
“Cô Liên, tại sao cô yêu Kha?”
“Vú hỏi lạ thực. Tôi yêu Kha... thế là đủ rồi.”
“Không đủ, phải nói tại sao lại yêu.”
“Thế thì... vì Kha đẹp trai và ngồi nói chuyện với Kha tôi thấy thích thú.”
Tôi phê bình:
“Thế thì hỏng.”
“Vì Kha còn trẻ và vui tính.”
“Lại càng hỏng.”
“Vì Kha yêu tôi.”
“Điều đó không đáng kể sau những lý do cô nêu trên.”
“Tại vì Kha sẽ giầu có; tôi sẽ thoả chí vì được làm đệ nhất phu nhân vùng
này, tôi lấy làm vinh hạnh có một người chồng như thế.”
“Thế càng tệ hại hơn nữa. Bây giờ cô cho biết cô yêu cậu ta như thế nào.”
“Như mọi người yêu... vú thực là ngốc, vú Diễn ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.