ĐỊNH MỆNH - Trang 153

ít quan tâm về đứa bé, vì nó là giọt máu của Châm, nó là đứa con bất đắc
dĩ, Thúy không hề ao ước vì vậy Thúy không có ý định nuôi cho nó lớn.
Đôi khi Thúy còn muốn gởi người khác nuôi để khỏi thấy kết quả của một
cuộc tình cưởng ép. Nhưng từ khi gặp Tấn và thấy Tấn có ý chú trọng đến
cái thai và giờ đây thấy Tấn yêu thương đứa bé thật sự, lại nhìn nhận nó
làm con thì Thúy liền cho nó bú tự nuôi lấy con.

- Em phải tự cho nó bú bằng sữa của em vì như vậy mới xứng đáng

với tình của anh.

Tấn nói:

- Em biết nghĩ như vậy thì hay lắm.

- Trước kia vì thù ghét người đã gây đau khổ cho em, em không có ý

định nuôi đứa bé. Anh là vị ân nhân của đời nó...

Tấn trách Thúy:

- Thằng bé đâu có làm gì nên tội khiến em đã nghĩ như vậy. Chúng ta

phải thương yêu nó. Anh thì xem nó là giọt máu của em, còn em nên xem
nó là đứa con mà em mang nặng đẻ đau.

Khi Thúy đầy tháng, Tấn bàn với Thúy làm tiệc để đãi đằng bạn bè.

Thúy hỏi:

- Và anh giới thiệu bé Lộc đứa con đỡ đầu của anh?

Tấn do dự một chút đoạn nói:

- Hôm nay, anh thấy đã đến lúc bàn với em một chuyện. Em cho phép

chớ?

Thúy đã đoán trước, Tấn sẽ nói việc gì với mình rồi, nên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.