ĐỊNH MỆNH - Trang 278

- Vậy mình phải làm sao bây giờ hả chị?

- Phải chống lại ông Châm, giữ vững lập trường, nhất định bé Lộc là

con của anh.

- Rồi tình gia tộc?

- Chuyện này do bàn tay định mệnh sắp đặt, đâu phải anh muốn. Anh

không biết gì khi gặp Thúy và cái ông Châm kia, và Thúy cũng đâu yêu
thương gì ông ấy. Tấn cũng biết Thúy bị cưỡng hiếp.

- Chính tôi cũng không sao hiểu được lòng tôi.

- Thúy đang khổ lắm.

Ba hôm sau, Thúy nhận được thư của Sơn. Thật là một nguồn an ủi

lớn cho Thúy.

Chị Thúy

Được thư chị, em cảm động và thương chị quá. Nhất là em thương cho

bé Lộc, thằng bé đâu có tội tình gì. Chị quyết định như vậy rất phải, chị
không thể giao trả bé Lộc cho ông Châm. Trên tinh thần thương yêu thì nó
không phải là con của ông ta.

Em thật không khỏi ngạc nhiên khi nghe anh Tấn đối xử với chị như

vậy. Anh Tấn vốn là người rộng rãi, độ lượng, tại sao bây giờ có thế phiền
trách chị? Nếu quả thật anh Tấn muốn chị giao trả bé Lộc cho ông Châm
thì chị không thể ở với anh ấy được nữa.

Nếu anh Tấn thật sự yêu chị và thông cảm cho hoàn cảnh của chị thì

mọi việc êm đẹp, anh Tấn chỉ cần đuổi ông Châm ra khỏi nhà, trả lời dứt
khoát bé Lộc là con của anh là ông Châm không còn nuôi hy vọng gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.