ĐỊNH MỆNH - Trang 40

trờ tới, tránh kịp, rồi anh xuống xe ẵm em đưa vào bệnh viện, trong khi
cảnh sát huýt còi để chận xe của mấy tên cưỡi xe Honda lại. Đầu đuôi là thế
nhưng anh Tấn cứ bảo một phần tại anh. Sự thật anh là người tốt, không nỡ
bỏ em trong cảnh ấy.

Thúy nói:

- Nếu vậy thì anh Tấn là người tốt. Trong cái rủi em đã gặp cái may.

Nếu không có anh Tấn thì em làm sao được như thế này và chị lấy tiền đâu
mua thuốc men cho em. Mình cô thế biết kiện cáo ai bây giờ phải không
em?

- Đúng như vậy, tụi nó đua xe làm em lãnh đủ.

Hai chị em nói chuyện một lát thì Tấn đi về. Tấn mua nào cam, nho,

táo và có cả bánh paté, bánh ngọt cho Sơn nữa. Sơn đưa mắt nhìn chị ra
chiều cảm động lắm.

Tấn đặt mấy cái gói ấy lên bàn rồi nói với Sơn và Thúy:

- Em Sơn nằm đây chắc là sốt ruột lắm vì em mất học, sợ không kịp

bài vở để thi. Em đừng lo, khi em khỏi rồi, anh sẽ rước thầy lại dạy thêm
cho em. Người hiếu học lại có lòng yêu thương chị như vầy đáng quý lắm...
Anh không bỏ em đâu.

Sơn nói:

- Anh làm em cảm động quá! Biết đến bao giờ em mới đền đáp được

cái ơn của anh.

Tấn cười:

- Tuổi trẻ với nhau mà nói chi chuyện ơn nghĩa. Em biết không, anh

cũng như em, bị liệng ra đời khi còn nhỏ hơn em nữa kìa. Lúc ấy anh mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.