ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1659

như thế là sao? Dịch Khiêm vừa mới đi khỏi đây mấy ngày, cô đã không
chịu được cô đơn liền muốn quay đầu cắn bậy ở bên ngoài?"

Cho dù cơ thể đang khó chịu, lúc này tự nhiên còn bị gán lên cái tội

danh ‘có lẽ có’* làm Hạ Tử Du khó có thể thừa nhận, tay vịn vào khung
cửa, cô cố gắng giải thích, "Chị, em và Robert chỉ là...." (* vào thời Tống
Trung Quốc, gian thần Tần Cối vu cho Nhạc Phi là mưu phản, Hàn Thế
Trung bất bình, bèn hỏi Tần Cối có căn cứ gì không, Tần Cối trả lời "có lẽ
có". Về sau từ này dùng theo ý nghĩa bịa đặt không có căn cứ)

Đàm Tâm cười nhạo nói, "Hạ Tử Du, thừa nhận đi, cô và mẹ cô đúng

là loại lẳng lơ giống y như nhau.... .... Nhưng cô đừng mơ mộng không có
Dịch Khiêm thì có thể chuyển sang Robert, tôi nói cho cô biết, loại đàn bà
như cô căn bản không xứng với bất kỳ ai!”

Hạ Tử Du không ngừng lắc đầu, cô muốn giải thích, nhưng thân thể

bất lực cùng đầu óc hỗn loạn khiến cô không thể tiếp tục chịu đựng được
nữa.

Giọng nói khó nghe của Đàm Tâm cứ liên tục truyền đến, một giây

tiếp theo Hạ Tử Du suy yếu ngã nhào trên mặt đất.

....

Khi Hạ Tử Du tỉnh lại thì thấy mình đã nằm trên giường.

Người giúp việc đứng một bên thấy Hạ Tử Du mở mắt, cám ơn trời

đất nói, "Cô chủ, rốt cuộc cô đã tỉnh lại.... Lúc nãy cô ngất thật là hù chết
chúng tôi, cũng may bác sĩ Dư đến xem cho cô nói chỉ là do cơ thể suy yếu
thôi không có gì đáng ngại...."

"Chị Tâm đâu?" Hạ Tử Du hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.