ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1953

Con ngươi sâu thẳm như đầm nước của Đàm Dịch Khiêm nheo lại,

giọng điệu vẫn không có chút độ ấm nào còn vô cùng nguy hiểm nói, "Đan
Nhất Thuần, hình như cô quên rằng ở chỗ của tôi cô không có cơ hội được
tha thứ lần nữa! !"

Rốt cuộc Đan Nhất Thuần cũng ngước mắt lên, mong mỏi nhìn Đàm

Dịch Khiêm, cô nói bằng giọng nghẹn ngào nức nở, "Em biết chuyện em
bỏ thuốc Hạ Tử Du đã khiến anh xóa sạch hết ân tình em thay anh cản viên
đạn kia, cũng biết nếu như mà em còn tiếp tục làm những việc mà anh cho
rằng không nên làm, trong lòng anh vốn đã chẳng có vị trí của em lại khiến
anh càng thêm chán ghét em. Nhưng mà, em không có lựa chọn nào khác....
Em đem hết mọi chuyện nói với Tử Du là bởi vì em biết anh xa lánh Tử Du
nhất định là có nguyên nhân của mình, nhưng em có thể cảm nhận được nỗi
đau mà anh phải chịu đựng lúc này so với nỗi đau của Tử Du nhận lấy còn
đau hơn gấp trăm ngàn lần.... Dịch Khiêm, em rất đơn giản, em chính là
loại phụ nữ yêu ai sẽ yêu đến mức không thể kiềm chế bản thân, em rất rõ
chỉ khi Tử Du quay về bên cạnh anh, lòng anh mới không phải chịu đựng
những đau khổ thế này, bóng lưng của anh sẽ không còn cô độc và hiu
quạnh nữa, cho nên em không có chọn lựa nào khác, bởi em chỉ muốn như
thế thôi!"

Xoảng ——

Tiếng ly thủy tinh đựng rượu bị đập vỡ chát chúa vang lên.

Đàm Dịch Khiêm đứng lên, cả người lạnh lẽo, từ trên cao trừng mắt

nhìn Đan Nhất Thuần.

Đan Nhất Thuần vì động tác ném cái ly của Đàm Dịch Khiêm mà giật

mình sợ hãi, nhưng cô không lùi bước vẫn mãi mong đợi nhìn đôi mắt u ám
của Đàm Dịch Khiêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.