ĐỊNH MỆNH ANH YÊU EM - Trang 98

Từ sau lần làm ầm lên ở nhà hàng hôm ấy, Tồn Hy cuối cùng cũng đã

hiểu a, bản thân mình không thể mất Hân Di được.

Hai năm qua cô bỏ đi, anh muốn đi tìm cô lắm, nhưng Anna bị

thương, anh đã tự nói với lòng mìh là không thể bỏ rơi Anna vào lúc này
cho nên anh đã cố gắng hết sức để kiềm chế tình cảm của mình. Sau này, vô
tình gặp lại cô ở Thượng Hải, anh không dám làm phiền cuộc sông của cô,
khi biết cô và Dylan sống chung với nhau anh đã âm thầm chúc phúc cho
cô.

Nhưng bây giờ anh không thể kiêm chế được nữa, anh không thể kiềm

chế được khi trái tim mình luôn muốn bay về phía Hân Di, mặc kệ cô hận
anh hay không, mặc kệ cô có muốn kết hôn cùng người đàn ông khác hay
không, anh đều hy vọng một lần nữa sẽ có cô.

Anh đã từng có cô một lần thế nhưng lúc ấy anh không hiểu cách trân

trọng cô, bây giờ còn cơ hội thứ hai hay không anh cũng không biết nữa,
anh không dám chắc, nhưng anh hạ quyết tâm thử lại một lần nữa.

Đầu tiên anh nói lời chia tay với Anna, anh nói với Anna là bản thân

mình đã yêu Hân Di.

Anna cũng đã lường trước được chuyện này, khi ở Thượng Hải thấy

anh và Dylan giành nhau mua tác phẩm của cô Anna đã tự nói với mình
điều đó rồi, thế nhưng chỉ là cô không muốn chấp nhận sự thật này mà thôi.
“Tại sao anh lại thích người phụ nữ ấy như thế? Em thật sự không hiểu anh
thích cô ấy ở điểm gì? Cô ấy hơn em ở điểm gì?”

“Tình yêu không thể so sánh được.” Anh hạ giọng nói: “Không phải

cô ấy hơn em ở điểm gì mà chỉ đơn giản là anh yêu cô ấy, bởi vì trong giấc
ngủ người anh nhớ đến là cô ấy, bở vì khi tỉnh dậy người đầutiên anh nhìn
thấy là cô ấy, chỉ đơn giản như thế thôi.’ Chỉ là lo lắng cho Anna nên anh
mới không tự quyết định sớm hơn mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.