ĐỊNH MỆNH CHIẾN TRANH - MỸ VÀ TRUNG QUỐC CÓ THỂ THOÁT BẪY THUCYDIDES? - Trang 80

tiến cử một vị hoàng thân người Đức thuộc Vương triều nhà Hohenzollern
lên nắm ngai vàng Tây Ban Nha. Điều này, nếu xảy ra, sẽ đặt nước Pháp vào
giữa thế gọng kìm của hai cường quốc gốc Đức ở cả phía Đông và phía Tây.
Như Bismarck dự đoán, Paris trở nên hoảng loạn trước viễn cảnh bị bao vây
ở cả hai phía. Như tiểu sử của Bismarck có ghi, vị Ngoại trưởng Pháp khi đó
tin rằng “ứng cử viên nhà Hohenzollern cho vị trí nhà vua Tây Ban Nha đe
dọa làm thay đổi nghiêm trọng cán cân quyền lực ở châu Âu theo hướng
toàn bất lợi cho Đế quốc Pháp. Danh dự và lợi ích của Pháp đã bị ảnh hưởng
hết sức nghiêm trọng”. Dưới sức ép từ bên trong về việc phải đứng lên
chống lại mối đe dọa ngày càng gia tăng từ Phổ, và với niềm tin rằng quân
đội của mình có thể đè bẹp Berlin trên chiến trường, Napoleon đã yêu cầu
vua Phổ phải chấm dứt vĩnh viễn đề xuất tiến cử một người họ hàng lên làm
vua Tây Ban Nha. Phổ bác bỏ yêu cầu này. Khi căng thẳng leo thang, nỗi sợ
hãi chiến tranh trở nên mãnh liệt hơn bởi bức Điện tín Ems (một công văn
báo chí không hoàn toàn đúng sự thật do Bismarck thao túng để phóng đại
nỗi sợ hãi của người Pháp), khi bức điện tín này cho rằng Napoleon đã tuyên
chiến với Phổ. Đúng như Bismarck đã dự đoán, quân Phổ, với sự hỗ trợ của
một số đơn vị được lựa chọn từ các công quốc, đã nhanh chóng đánh bại
Pháp trong một trận thắng đặt nền móng cho sự khai sinh của Đế chế Đức.

Bismarck đã cho chúng ta thấy một ví dụ điển hình như được rút từ trong

sách giáo khoa về kỹ năng lợi dụng hội chứng quyền lực thống trị: lợi dụng
nỗi sợ hãi bị phóng đại, sự bất an, sự sợ hãi trước hiện trạng bị thay đổi để
kích động các phản ứng thiếu cân nhắc. Các nhà khoa học nghiên cứu hành
vi thời hiện đại đã giải thích điều này ở mức độ tâm lý căn bản, cho rằng nỗi
sợ hãi mất mát ở con người (hay điềm - báo về một sự “suy thoái”) thường
áp đảo hy vọng đạt được một cái gì đó - và vì vậy khiến chúng ta chấp nhận
những rủi ro vô lý để bảo vệ những gì thuộc về mình. Đặc biệt trong những
trường hợp liên quan tới “sự mở rộng quá mức của các đế quốc”, trong đó
“lợi ích và nghĩa vụ toàn cầu” của một đế quốc “lớn hơn rất nhiều năng lực
thật sự của đế quốc đó trong việc bảo vệ đồng thời những lợi ích đó”, các
quốc gia có thể nỗ lực gấp đôi duy trì hiện trạng của họ một cách mù quáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.