ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 102

Trần-bá-Thọ. Cụ chán nghe tên tuổi Trần-bá-Lộc thế nào rồi. Biết họ Trần
có lắm thủ đoạn và có thừa tàn-nhẫn để làm chuyện độc ác được một khi bị
bất mãn, chớ không được khôn ngoan hòa nhã như Tôn-thọ-Tường, nên cụ
đành nhận lời không tiện phản đối ra mặt.

Về ngồi dạy con họ Trần lúc nào cụ cũng tỏ phong độ khẳng khái,

không khuất mình nịnh bợ.

Một hôm Trần-bá-Thọ đang ngồi học với cụ nhìn hình dạng cụ móm

móm, ba chòm râu phất phơ, miệng phì phà điếu thuốc, ông Thọ buộc
miệng nói : Xin thầy cho phép tôi ra một câu đối để thầy đối thử xem.

Quả là con nói. Nghe học trò mình ăn nói như thế, vụt cười lạt : Được,

cứ đọc đi. Ông Thọ đọc : « Râu ba chòm lém đém, miệng hút thuốc phì phà
».

Học trò trêu cợt thầy đến thế nhỉ. Cụ đối lại theo dáng ông Thọ sói đầu

tay hay cầm gậy : « Tóc ít sợi le the, tay cầm cây ngút ngắt ».

Ông Thọ cười xòa, lại đọc một câu khác, cố ý khoe khoang : « Phụ từ

tử hiếu sanh con thế ấy mới là vàng ».

Cụ được dịp bằng vàng để lợi dụng chữ nghĩa mà chửi phường sâu mọt

: « Tham phú phụ bần đụ mẹ thằng nào ở bạc ».

Đối chan chát lời lẽ chua cay rất mực ? Họ Trần đành nghẹn họng.

Cụ mất vào năm 1915 sau những cơn bịnh trầm trọng vì u-uất. Mộ cụ ở

tại làng Tú Trân (nay là làng Long Trung thuộc quận Cai Lậy).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.