ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 96

nề cay đắng, cho nên làng rất oán ghét ông, hễ có dịp là làm khó cho ông.

Thơ « ÔNG LÀNG » (của hát bội)
Chi chi trong khám sắp ngang hàng ?
Nghĩ lại thì ra mấy bợm làng.
Trong bụng trống trơn mang cổ giữa,
Trần đầu trọc lóc bịt khăn ngang
Vào buồng gọi tổ châu đầu lạy
Ra rạp rằng con nịt nách ngang
Dám hỏi : hàm ân người lớp trước
Hay là một lũ những quân hoang ?

CON TRÂU
Mài sừng cho lắm cũng là trâu,
Gẫm lại mà coi thật lớn đầu
Trong bụng lam nham ba lá sách
Ngoài cằm lém đém một chòm râu
Mắc mưu đốt đít tơi bời chạy
Làm lễ bôi chuông giốn giác sầu
Nghé ngọ già đời quen nghé ngọ,
Năm giây đờn khảy biết nghe đâu.

CHÓ CHẾT TRÔI
Sống thì bắt thỏ, thỏ kêu rêu,
Thác thả dòng sông xác nổi phều
Vằn vện sắc còn phơi lẫn đẫn
Thúi tha danh nỡi nổi lêu-bêu.
Tới lui bịn rịn bầy tôm tép,
Đưa đón lao xao lũ quạ diều
Một trận gió dồi cùng sóng dập
Tan tành xương thịt biết bao nhiêu !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.