DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 20

dương như sữa xanh, xanh lơ như nước giặt, sẫm màu rượu vang. Thật thú
vị khi lướt qua những người ăn ở bên ngoài cửa, nghe thấy tiếng đàn dương
cầm máy hung dữ sau những cây nho của quán cà phê thôn dã. Khi họ rẽ
ngoặt ở Comiche d’Or và tới khách sạn Gausse qua những rặng cây tối tăm,
cây này tiếp cây kia tiệp màu với nhiều sắc xanh, mặt trăng đã lơ lửng trên
các cống dẫn nước đổ nát...

Ở đâu đó trên các quả đồi đằng sau khách sạn có vũ hội, Rosemary lắng

nghe tiếng nhạc xuyên qua ánh trăng ma quái của chiếc màn chống muỗi,
nhận ra sự vui tươi ở đâu đó và nghĩ đến những con người dễ thương trên
bãi biển. Nàng nghĩ sáng mai có thể gặp họ, nhưng rõ ràng họ đã tạo nên
một nhóm nhỏ độc lập, khi những cái ô, thảm tre, chó và con cái của họ đã
xếp đặt đâu vào đấy trên bãi biển, đúng là hạn chế tự do của người khác. Dù
sao mặc lòng, nàng quyết không hoài phí hai buổi sáng cuối cùng của mình
với những người kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.