DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 21

CHƯƠNG 4

V

ấn đề được tháo gỡ nhẹ nhàng, vợ chồng McKisco không ở đó và lúc

nàng vừa trải tấm áo choàng thì hai người đàn ông - người đội mũ dô kề và
người cao ráo, tóc vàng hoe muốn cưa người hầu ra làm đôi - rời nhóm tiến
đến chỗ nàng.

– Xin chào, - Dick Diver nói. Trông chàng mệt mỏi. - Xem này, dù có

cháy nắng hay không, sao hôm qua cô lại tránh xa? Chúng tôi thấy lo cho
cô.

Rosemary ngồi dậy và tiếng cười khe khẽ, vui vẻ của nàng đón chào hai

kẻ đột nhập.

– Chúng tôi không biết sáng nay cô có đến không, - Dick Diver nói. -

chúng tôi cứ tới, mang đồ ăn thức uống, vì thế đây là một lời mời đích thực.

Chàng có vẻ chu đáo và duyên dáng, giọng chàng hứa hẹn sẽ chăm lo cho

nàng, chỉ lát nữa thôi là sẽ khai mở toàn bộ thế giới mới mẻ cho nàng, mở ra
một chuỗi vô tận những tiềm năng huy hoàng. Chàng cố giới thiệu sao cho
không nhắc đến tên nàng và để nàng hiểu rằng mọi người đều biết nàng là
ai, nhưng rất tôn trọng cuộc sống riêng tư của nàng, một cử chỉ lịch thiệp mà
Rosemary không thấy ở những người trong nghề, kể từ khi nàng thành công.

Nicole Diver, tấm lưng rám nắng càng tôn thêm những hạt trai, đang đọc

lướt cuốn sách dạy nấu món gà Maryland. Nàng khoảng hai mươi tư,
Rosemary đoán vậy, mặt nàng có thể nói là xinh xắn theo kiểu truyền thống,
nhưng ấn tượng khác thường nhất là cấu trúc và dấu ấn mạnh mẽ, dường
như các đường nét và sự sinh động của vầng trán, nước da, làm ta liên tưởng
mọi thứ với khí chất và cá tính, được đúc nặn theo kiểu của Rodin

[6]

, rồi gọt

tỉa, chau chuốt cho đến thời điểm một sơ suất duy nhất làm hỏng hẳn ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.