DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 302

Australia kích động kia đi theo con đường nhỏ về phòng làm việc của mình,
cố thuyết phục ông ta vào, nhưng ông ta lắc đầu.

– Chính vì ông, bác sĩ Diver ạ. Tôi đã nói chuyện với bác sĩ Lladislau vì

không tìm thấy ông, bác sĩ Diver, và vì chẳng mong gì gặp được bác sĩ
Gregorovious trước lúc hoàng hôn, mà tôi thì không thể đợi. Không, thưa
ông! Tôi sẽ không đợi một phút sau khi con trai tôi kể với tôi sự thật.

Ông ta tiến tới chỗ Dick vẻ đe dọa, hai bàn tay chàng vẫn buông lỏng đủ

để gạt ông ta nếu cần.

– Con trai tôi đến đây vì chứng nghiện rượu, và nó kể với chúng tối là nó

ngửi thấy mùi rượu trong hơi thở của ông. Thế đấy! - Ông ta khịt mũi thật
nhanh, nhưng hình như không thành công. - Không phải một, mà là hai lần
Von Cohn nói nó ngửi thấy mùi rượu trong hơi thở của ông. Suốt đời, tôi và
vợ tôi chưa bao giờ động đến một giọt rượu. Chúng tôi đưa Von Cohn đến
chỗ các ông để chữa trị, và chỉ trong vòng một tháng nó đã ngửi thấy mùi
rượu trong hơi thở của ông đến hai lần! Thế thì còn chữa trị cái gì?

Dick lưỡng lự, Ông Morris hoàn toàn có khả năng gây chuyện cãi lộn về

chiều hướng của bệnh viện.

– Xét cho cùng, ông Morris ạ, một số người không từ bỏ thứ mà họ coi là

đồ uống vì con trai ông...

– Nhưng ông là bác sĩ! - Morris giận dữ kêu toáng lên. - Khi người làm

uống bia là gặp vận rủi, còn ông ở đây để chữa bệnh...

– Việc này đã đi quá xa rồi đấy. Con trai ông đến chỗ chúng tôi vì bệnh

xung động ăn cắp.

– Thế đằng sau nó là cái gì? - Người đàn ông gần như rít lên. - Đồ uống,

đồ uống đen. Ông có biết đen là màu gì không? Nó là màu dơ bẩn! Bác tôi
đã bị treo cổ vì nó đấy, ông nghe chưa! Con trai tôi đến một bệnh viện, và
một bác sĩ nồng nặc mùi rượu!

– Tôi phải yêu cầu ông đi đi.
– Ông yêu cầu tôi ư! Chúng tôi đang bỏ đi đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.