DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 304

– Như thế nào? Chuyện gì vậy?
Dick đi quanh phòng trong lúc Franz gọi điện về nhà. Sau khi cuộc trao

đổi tin tức gia đình đã xong, Dick kể:

– Cậu Morris đã được đưa đi rồi, đã có một cuộc cãi vã.
Bộ mặt vui vẻ của Franz xịu xuống.
– Tôi đã biết tin cậu ta ra đi. Tôi gặp Lladislau ở ngoài hiên.
– Lladislau nói những gì?
– Chỉ nói cậu Morris đi rồi, và anh sẽ kể cho tôi nghe. Chuyện ra sao?
– Những lý do chẳng đâu vào đâu thông thường ấy mà.
– Cậu ta là một thằng ranh tội lỗi.
– Cậu ta là một ca mất cảm giác, - Dick tán thành. - Dù sao thì người cha

cũng biến Lladislau thành một người bị thực dân cai trị, đúng lúc tôi tới kịp.
Lladislau thế nào rồi? Chúng tôi có giữ ông ta không à? Tôi nói là không,
ông ta chẳng giống con người nhiều lắm, hình như ông ta không thể đối phó
với cái gì hết. - Dick do dự, không biết có nên kể thật không, và dành cho
một khoảng để tóm tắt. Franz ngồi vắt vẻo trên mép bàn vẫn mặc áo choàng
lanh và đi găng. Dick kể, - Một trong những nhận xét thằng ranh ấy nói với
bố nó là người cộng sự lỗi lạc của anh là một con sâu rượu. Ông bố là người
cuồng tín còn hậu duệ của ông ta hình như đã ngửi thấy mùi vang Pháp trên
người tôi.

Franz ngồi xuống, trầm ngâm cắn môi dưới.
– Anh có thể kể cho tôi nghe đầy đủ chi tiết, - cuối cùng, Franz nói.
– Tại sao không là bây giờ kia chứ? - Dick gợi ý. - Anh phải hiểu tôi là

người cuối cùng lạm dụng rượu. - Mắt chàng và mắt Franz chiếu thẳng vào
nhau, lóe sáng. - Lladislau để cho ông ta dấn tới đến mức tôi phải phòng thủ.
Sự việc có thể diễn ra trước mặt các bệnh nhân, và anh có thể hình dung khó
khăn biết chừng nào tôi mới tự vệ được trong tình hình như thế!

Franz tháo găng và cởi áo choàng. Anh đến cửa và bảo thư ký:
– Đừng làm phiền chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.