DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 353

thảo nguyên Mông Cổ. Hết lần này đến lần khác, Dick đã thuyết phục nàng
rời bỏ và nàng từng tới gần hơn những thứ mình đã có ngay từ ban đầu,
nguyên mẫu của nó che đậy những cuộc tranh chấp miễn cưỡng cứ tiếp diễn
trong thế giới quanh nàng. Quấn vào nhau yêu đương trong ánh trăng, nàng
đón nhận tình trạng hỗn loạn của người tình.

Họ tỉnh giấc cùng nhau, thấy trăng đã lặn và không khí hơi lạnh. Nàng cố

hỏi gặng thời gian và Tommy cộc cằn nói là ba giờ.

– Em phải về nhà bây giờ.
– Anh tưởng chúng ta ngủ lại Monte Carlo.
– Không. Còn cô gia sư và bọn trẻ. Em phải về trước lúc rạng đông.
– Tùy em.
Họ nhúng nước giây lát, và khi thấy Nicole rùng mình, Tommy chà xát

nàng bằng chiếc khăn tắm. Khi đã ở trong xe, đầu vẫn còn ẩm, da dẻ tươi
tỉnh và hồng hào, họ miễn cưỡng trở về. Nơi họ vừa ở rất sáng, và lúc
Tommy hôn nàng, Nicole cảm thấy anh lạc vào đôi má trắng trẻo, hàm răng
trắng muốt, vầng trán và bàn tay rám nắng của nàng chạm vào mặt anh. Vẫn
nghĩ đến Dick, nàng đợi một lời giải thích hoặc sự dè dặt, nhưng chẳng có gì
tới. Buồn ngủ và sung sướng, đoán chắc sẽ không xảy ra sự gì, nàng lún sâu
vào ghế và ngủ lơ mơ cho đến khi tiếng động cơ thay đổi và nàng cảm thấy
họ đang leo lên biệt thự Diana. Đến cổng, nàng hôn anh ta và chào tạm biệt
gần như máy móc. Tiếng chân nàng trên đường đã thay đổi, những âm thanh
ban đêm trong khu vườn bỗng nhiên như trong quá khứ, song dù sao nàng
cũng mừng đã trở về. Ngày đã tới với tốc độ không dịu êm, và mặc dù thỏa
mãn, nàng vẫn không quen với trạng thái căng thẳng như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.