DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 369

CHƯƠNG 12

T

rước hôm bác sĩ Diver rời Riviera, chàng dành toàn bộ thời gian cho

các con. Chàng không còn trẻ nữa để có những suy nghĩ và giấc mơ thú vị
về bản thân, vì thế chàng muốn nhớ các con thật kỹ. Bọn trẻ được bảo mùa
đông này chúng sẽ đến với cô ruột ở London và chẳng bao lâu chúng sẽ đi
Mỹ gặp chàng. Cô chúng sẽ không cho chúng đi nếu không được chàng cho
phép.

Chàng rất mừng là thường thiên vị các bé gái rất nhiều, chàng không biết

chắc lắm. Nhưng khi nói lời tạm biệt chung, chàng những muốn nhấc những
mái đầu đẹp đẽ của chúng khỏi cổ và ôm chặt nhiều giờ liền.

Chàng ghì chặt ông lão làm vườn, người đã làm khu vườn đầu tiên ở biệt

thự Diana sáu năm trước, chàng hôn cô gái Provence đã giúp việc bọn trẻ.
Cô ta đã ở với họ gần một thập kỷ, cô quỵ gối và khóc cho đến lúc Dick xốc
cô đứng lên, rồi cho cô ba trăm franc. Nicole ngủ muộn, như đã thỏa thuận
trước, chàng để lại một bức thư cho nàng, một thư gửi Baby Warren vừa từ
Sardinia về và đang lưu lại nhà. Dick uống một cốc vại từ chai brandy cao
một mét, chứa mười lít Anh, của một người nào đó tặng họ.

Sau đó, chàng quyết định để lại các túi của chàng ở ga Cannes và nhìn bãi

biển của Gausse lần cuối cùng.

Bãi biển đã đông người, bọn trẻ đi trước khi Nicole và chị gái nàng đến

vào sáng hôm đó. Mặt trời trắng bệch, chạy trốn đường nét của bầu trời
trắng, báo trước một ngày lặng gió. Những người hầu đã xếp quá nhiều đá
vào quầy, một nhiếp ảnh gia người Mỹ từ AP

[204]

đã làm việc với các thiết bị

trong bóng râm tạm thời và ngước nhìn nhanh từng bàn chân đang đi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.