DJINN XANH BABYLON - Trang 172

– Khoan đã. Số tiền này là thật sao?
Ông Macreeby tặc lưỡi:
– Dĩ nhiên là thật rồi. Tao đã bảo mà mày cứ không tin.
– Mấy người này là thần đèn chính hiệu hả?
Chú Nimrod nhăn mặt:
– Nếu cậu không phiền, thì chúng tôi thích được gọi là “djinn” hơn.
– Vậy họ đang ban ba điều ước hả?
Ông Macreeby cười ha hả:
– Mày chưa từng nghe à? Thần đèn nào mà chẳng cho điều ước. Ngu vừa

phải thôi. Mày nghĩ tao đang làm gì ở đây nãy giờ? Làm trò à?

Liếc nhìn đống tiền, Finlay nhếch mép cười khinh bỉ:
– Và cha phí hai điều ước cho một cái nóc mới và một đống tiền vớ vẩn?
Lắc đầu, nó hỏi:
– Đầu óc cha có vấn đề rồi à? Thay vì một cái nóc, sao không ước cả một

ngôi nhà mới?

Cha nó bực mình nói:
– Mày nói đủ rồi đó, Finlay.
Nhưng Finlay vẫn cười nói:
– Ồ, nói vậy chưa đủ đâu. Một triệu bảng thời này chỉ là một mớ giấy lộn

thôi. Một triệu bảng chả mua được gì cả. Nghe này, lão chim đần to xác ơi,
chỉ còn có một điều ước, lão suy nghĩ kỹ giùm nhé. Động não chút đi chứ,
lão chim đần to xác.

Ông Macreeby gắt lên:
– Câm miệng. Mày câm miệng lại để tao nghĩ coi. Tao muốn một chiếc

Rolls-Royce mới. Mẫu mới nhất. Một chiếc Phantom.

Finlay xen vào:
– Đừng có ước một chiếc Rolls-Royce. Ước tất cả những chiếc Rolls-

Royce trong phòng trưng bày ấy. Hoặc tốt hơn là ước cả cái công ty sản xuất
Rolls-Royce.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.