DJINN XANH BABYLON - Trang 210

biết chúng. Chúng là hai con quái vật lấy sa mạc làm nhà. Chúng ta sắp phải
băng qua lãnh địa của chúng đấy. Từ khi chiến tranh nổ ra đến giờ, chúng
thường thường để yên cho mọi người.

Nhưng rồi cậu nhún vai nhận xét:
– Nhưng một djinn trẻ như cậu à? Ai biết được chúng sẽ làm gì nếu biết

cậu ở đây, John. Có thể chúng sẽ đòi cậu cống nạp đồ cũng nên. Nghe bảo
chúng thường làm vậy mà.

Ông Groanin hỏi:
– Chúng ta có đồ cống nạp gì không?
John nhún vai và quay sang hỏi ông Rakshasas. Ông trả lời:
– Đồ cống nạp cho quái vật thường là một bữa ăn ngon lành hoặc một kỳ

hoa dị thảo nào đó. Hoặc có thể là một loại ngọc quý.

Ông Groanin gật đầu:
– Vậy thì tốt. Chúng ta có cả đống ngọc ở đây.
Rồi lắc đầu chán chường, ông giục:
– Chúng ta đi thôi. Ở đây nữa mất công ta lại đổi ý muốn ăn thử mấy con

bò lồm ngồm đó mất.

Một tiếng đồng hồ sau, họ băng ngang một hố bom lớn nằm ngay giữa

lòng đường cao tốc, và một cái xe chở lính bỏ hoang. Hai chiếc trực thăng
bay vụt trên đầu họ, và ở phía xa, họ có thể thấy một cụm khói đen bốc lên
từ một giếng dầu đang cháy. Mấy phút sau đó, Darius buộc phải quẹo tay lái
về một bên để tránh một chiếc xe từ phía sau đang chạy xộc đến. John hét
lên khi nhận ra một người đàn ông bên trong xe đang chĩa súng về phía họ.

Darius lập tức ngoặt tay lái về hướng ngược lại và đạp lún ga. Từ đằng

sau, họ nghe vài tiếng súng nổ, và tiếng một thứ gì đó bằng kim loại đập vào
xe, nhưng cậu bé người Iraq vẫn giữ bình tĩnh, cũng như giữ nguyên chân
cậu dưới sàn xe – hoặc ít nhất gần sàn xe nhất có thể. Phải sau mấy dặm
nữa, cậu mới nhấc chân ra khỏi bàn đạp ga, và điều khiển chiếc xe quẹo về
phía một đám cọ thưa thớt, nằm cách mặt đường chừng trăm thước.

Thở dài nhẹ nhõm, cậu tuyên bố:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.