DJINN XANH BABYLON - Trang 38

thứ gì đơn giản hơn thuyền trưởng của công ty tàu thủy chạy bằng hơi nước
Danube đâu. Ta biết. Ta đã gặp một người.

John đồng ý:
– Cũng được. Cháu sẵn sàng rồi.
– Sẵn sàng chuyện gì mới được?
– Sẵn sàng để ông gắn cái ký gửi ước gì gì ấy.
– Việc đó xong rồi.
– Vậy á? Ờ, cảm ơn ông, ông Vodyannoy. Ý cháu là, ông Frank.
– Cháu không cần cám ơn ta.
Liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, ông nói:
– Điều tiếp theo ta định làm là đưa cháu về nhà. Cháu sống ở đâu thế?
John trả lời:
– Ngay bên kia công viên thôi. Ở số 7, đường 77. Nhưng thật tình ông

không cần đưa cháu về đâu. Cháu có thể đi bộ hoặc bắt một chiếc taxi cũng
được.

Ông Frank Vodyannoy cười:
– Ồ không, cháu không làm vậy được đâu. Nhìn ra lại bên ngoài cửa sổ

đi. Tuyết đã đóng dày 6 inch

[6]

trên đường trong khi cháu nằm trên ghế đấy.

John nhìn xuống công viên. Đúng thật. Cậu còn không nhìn rõ được cả

cây cối vì tuyết mù mịt rơi xuống từ trên trời. Sao trước đó cậu không nhận
ra chuyện này nhỉ? Giao thông trên đường ngừng hẳn lại, và cả công viên
dường như bị bao phủ trong một lớp cô-tông dày đặc.

Thấy John ngạc nhiên, ông Vodyannoy giải thích:
– Phép dò tâm là vậy. Trúng nó thì cháu sẽ phải tốn một thời gian dài để

có thể hoàn toàn phục hồi. Đó là lý do tại sao ta sẽ đưa cháu về nhà bằng
cách chống tuyết duy nhất: Gió lốc.

– Khoan. Không cần đâu ông.
– Đừng lo. Vào một ngày như thế này, sẽ không ai thấy cháu nổi đâu. Tin

ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.