ĐỐ DÁM YÊU EM - Trang 200

Chương mười hai

Buổi bình minh hôm sau sáng sủa và nắng đẹp, nhưng

không khí lễ hội thì trầm lắng. Tin lan truyền nhanh chóng rằng vụ
cháy quầy hàng bánh là do cố ý đốt, nhưng thủ phạm thì vẫn chưa bị
bắt giữ. Kết quả là mọi người đều cảnh giác, lo rằng sẽ đến lượt quầy
của mình. Một vài bậc cha mẹ giữ con cái ở nhà, và khu vực lễ hội
trống vắng. Mùi gỗ cháy còn lơ lửng trong không khí và dải băng đỏ
chăng xung quanh khu vực để ngăn mọi người đi vào càng chẳng giúp
cải thiện bầu không khí.

Với Rafe bên cạnh, Sara dành cả buổi chiều để giúp đỡ gia

đình anh ở quầy gia vị. Phần lớn thời gian cô ngồi trên cái ghế sau
quầy hàng vì cái đầu gối đau của cô, nhắc cô nhớ rằng cô có nhiều nỗi
lo hơn là việc Morley cử người của hắn bám theo cô.

“Em đang nghĩ gì thế?” Rafe hỏi, đến bên cô.

Cô thở dài. “Đầu gối em đau. Cho đến giờ, em luôn cố bận

rộn nên không có thời gian để than thở về nó.” Cô tì cằm lên bàn tay
và thở dà

Anh ngồi xuống cái ghế trống bên cạnh cô. Như thường lệ,

anh biết khi nào cần nói và khi nào thì không, và giờ đây anh anh giữ
yên lặng, hỗ trợ cô bằng sự có mặt của mình. Nhưng nỗi lo lắng cô
bắt đầu cảm nhận vẫn cồn cào trong ngực cô.

“Nếu như em không có sự nghiệp, thì em sẽ là ai?” Cái ý

nghĩ ấy nảy ra trong đầu cô khi cô làm đầu gối mình tái chấn thương,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.