Những câu hỏi đặt ra thật nhanh chóng và vội vã, khiến cô có ít
thời gian để trả lời trước khi một câu hỏi mới ập tới.
“Chị có thích sống ở
“Em thực sự là bạn gái của Rafe à?”
Câu hỏi cuối cùng khiến cô lặng đi. Thật chẳng may, nó cũng
có cùng tác dụng đối với mọi người trên bàn, bởi vì mọi người trở nên im
lặng và quay cả về phía cô, chờ đợi câu trả lời.
“Sara và con là bạn.” Rafe nói, cứu cô thoát khỏi sự ngượng
ngùng. “Bạn tốt.” Anh đưa tay ra bóp nhẹ chân cô.
Anh có ý làm cô thư giãn, nhưng bàn tay anh to với những
ngón tay trên đùi cô có tác dụng ngược lại. Căng thẳng xoắn lấy mọi ngóc
ngách trong cơ thể cô.
Một sự căng thẳng về thể xác.
Mong ước.
Khát khao.
Kể từ khi họ được đẩy vào nhà, họ chưa có lúc nào để cô có
thể giải thích cho anh tại sao cô tới đây. Hay là việc cô cần ở với anh trong
thời gian sống ở đây.