ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 112

chị hãy tìm người khác để chăm sóc cho mình. Gia đình chị là dân trí thức
nên chuyện chị với anh Tuấn qua lại chỉ 5 người biết (anh, cô, nội, chị và
mãi đến sau này có thêm một người là Kì Lâm). Chị vừa đẹp người lẫn nết
nên không ai ghét hay giận chị được lâu cả. Chị luôn chu đáo, hòa đồng và
vui tính nhưng đôi khi chị rất nóng nảy và nghiêm khắc đặc biệt là với cô.)

Trên phòng…

Chị đặt tô cháo lên tủ đèn cạnh đầu giường cô rồi tiến lại phía cửa sổ kéo

rèm ra để những tia nắng ấm áp ghé thăm cô. Thứ ánh sáng đó soi vào mắt
cô làmcô khẽ nhíu mày cục cựa, cộng thêm mùi cháo hành thơm nức mũi
của chị thì cô đã tỉnh hẳn.

Từ từ mở mắt ra nhìn xung quanh, cô đang ngơ ngác *mình đang ở đâu

đây?* _ tối qua cô sốt cao quá nên không nhớ được gì. Thấy mọi vật xung
quanh rất quen thuộc cô thở phào trong bụng.

-Em tỉnh rồi à! Chị nấu cháo giải cảm cho em kìa, em ăn đi kẻo nguội. _

nói xong chị mở cửa xuống nhà. –Nhớ đánh răng đã nhé! _ nói rồi chị đóng
cửa lại để cô tự nhiên.

Hành động của chị giống hệt anh cô điều đó khiến tim cô như thắt lại,

nhói lên. Anh cô luôn quan tâm cô nhưng trong mọi tình huống anh đều tỏ
ra điềm tĩnh và để cô tự do. Từ khi anh ra đi hình bóng của anh được thay
bằng sự có mặt của chị, có chị và nhờ chị cô cũng nguôi đi được phần nào
bởi sự thiếu vắng anh trai.

Cô nhấc mình ngồi dậy mà toàn thân đau ê ẩm, cô gượng mãi mới ngồi

dậy nổi, đặt chân xuống sàn đứng dậy vào WC nhưng…

Uỵch _ chân cô không trụ nổi khiến cô té xuống.

Đó là hậu quả của việc cả ngày hôm qua cô chỉ biết mỗi chạy cứ mỗi lần

té cô lại đứng dậy tiếp tục chạy, càng chạy càng mệt mà càng mệt lại càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.