DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 290

Nam Thừa Diệu vẫn như trước thản nhiên nhìn hắn, trong mắt không che

giấu được sự khinh miệt: “Nếu không có ý gì, ngươi lại tự mình cầm binh
ngăn cản đại quân của ta trở về, khác nào là tên tặc tử phản quốc, lại còn
vọng tưởng muốn gặp bổn vương sao?”

Sắc mặt Đổng Địch cứng đờ, liền đẩy ta lên trước người hắn: “Tam điện

hạ, ngươi nói như vậy là không muốn để tâm đến thê tử cùng ngươi kết tóc,
cùng với hàng trăm phụ nữ và trẻ con của Nghiệp Thành phải không?”

Tuy nhiên ánh mắt của Nam Thừa Diệu lại hoàn toàn không nhìn ta, tầm

mắt của hắn chậm rãi đảo qua những phụ nữ trẻ em đang khóc lóc ở trên
cổng thành, nhưng khi đến gần ta thì dừng lại.

Sau đó, giọng nói của hắn vang lên ở trong gió tuyết đang phủ khắp đất

trời, từng tiếng một, trầm ổn dứt khoát, không khỏi mang theo sự mê hoặc
lòng người và yên ổn lực lượng ——

“Các vị tỷ muội, phụ thân huynh đệ cùng phu quân của các ngươi, lúc

này đều đang ở phía sau, bọn họ đêm ngày lo lắng cho các ngươi, nhất định
sẽ không đẩy tính mạng của mọi người vào hiểm nguy mà không để ý! Lúc
này, Nam Thừa Diệu ta thề, ngay cả liều cái mạng này, cũng sẽ đoạt được
Nghiệp Thành, giúp cả nhà sum họp!”

Hắn vừa dứt lời, đã có hơn một nửa phụ nữ và trẻ em trên cổng Nghiệp

Thành tạm ngừng khóc lóc, ngược lại là lo lắng và chờ mong, tìm kiếm
thân nhân ở trong ba nghìn quân sĩ phía sau hắn.

Mặc dù biển người mênh mông, căn bản không thể nào tìm kiếm, nhưng

các nàng nguyện ý tin tưởng, phụ thân huynh đệ và phu quân của các nàng
đang ở trong đó. Giống như một người đang tuyệt vọng, gắt gao bám lấy
một chút hy vọng cùng ánh sáng đột nhiên xuất hiện.

“Cha của Cường Tử, ta ở đây! Ngươi có thấy không, ta ở đây! Ta ở đây

chờ ngươi, ngươi nhất định phải đến…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.