ĐO THẾ GIỚI - Trang 110

cười gượng gạo. Thầy bói nhăn trán và kéo tay anh lại gần hơn. Anh
ta cúi xuống rồi lại ngả ra sau. Nheo mắt. Phùng má.

Anh ta cứ nói đi, Humboldt giục. Anh còn việc khác phải làm.

Có chuyện không lành cũng chẳng sao, đằng nào thì anh cũng có tin
đâu.

Chẳng có gì không lành cả.

Mà là... ?

Chẳng có gì. Thầy bói thả tay Humboldt ra. Anh ta lấy làm tiếc,

và cũng không xin tiền. Anh bất lực.

Anh không hiểu, Humboldt nói.

Thầy bói cũng không hiểu. Chẳng thấy gì cả. Không có quá

khứ, không có hiện tại hay tương lai. Thầy bói chăm chú nhìn vào
mặt Humboldt. Vô hồn !

Humboldt nhìn chằm chằm vào tay mình.

Tất nhiên là chuyện ngớ ngẩn. Chắc chắn đó là lỗi của thầy bói.

Có lẽ anh ta mất năng lực. Thầy bói đập chết con muỗi trên bụng
mình. Có thể anh ta chưa bao giờ có năng lực đó.

Buổi tối, Humboldt và Bonpland buộc con chó ở chỗ bọn chèo

thuyền để ngủ một đêm không muỗi trong túp lều oi khói. Mãi đến
gần sáng Humboldt mới gục xuống thiếp đi, đầm đìa mồ hôi, mắt
cay xè và đầu óc quay cuồng vì khói.

Một tiếng động đánh thức anh. Ai đó chui vào lều và nằm

xuống cạnh anh. Lại chuyện gì thế này, anh lầm bầm, tay run rẩy
châm nến và nhìn thấy đó là một thằng bé. Cháu muốn gì, anh hỏi,
có chuyện gì vậy ?

Đứa bé ngắm anh bằng cặp mắt híp hoang dại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.